“Bạch Hạ thật có phúc, mang thai song sinh đấy! Nói không chừng còn có thể là thai long phượng đấy.
Bây giờ có lẽ là có thể kiểm tra ra được rồi.” Tưởng San cũng vui thay cho cô từ tận đáy lòng! Bà mong rằng nhà họ Hình sẽ con cháu đầy đàn.
Rất nhanh đã đến thứ bảy, Tưởng Lam mới sáng sớm đã bắt đầu bận rộn Hình Nhất Phàm Bạch Hạ đã trở về từ sớm, Hình Liệt Hàn và Đường Tư Vũ cũng ở nhà, cả nhà tụ tập ở phòng khách trò chuyện náo nhiệt.
Đường Tư Vũ ngồi bên cạnh Bạch Hạ, trao đổi về kinh nghiệm mang thai của cô ấy, Bạch Hạ đang rất cần những kinh nghiệm này, có những kinh nghiệm này sẽ giúp cô bớt lo lắng hơn.
Đúng lúc này, Đường Vũ Điềm nghe thấy người cô xinh đẹp của mình đang mang thai một em bé, cô bé lập tức nhào vào lòng mami, vùi đầu nhỏ giọng nói: “Mami, con cũng muốn có em gái, mami sinh em gái cho con đi! Con xin mami đấy.”
Đường Tư Vũ bật cười, liếc nhìn sang người đàn ông đang bưng tách trà ngồi ở đối diện.
Trong mắt Hình Liệt Hàn cũng hiện lên ý cười, thậm chí còn có một tia mong đợi.
Đường Tư Vũ ôm con gái vào lòng, dịu dàng dỗ dành: “Khi nào cô của con sinh em trai em gái ra rồi, con cũng có thể giúp chăm sóc cô chăm sóc em mài”
“Nhưng… con cũng muốn mami sinh em trai em gái cho con nữa cơ, mami, mami sinh thêm một đứa nữa có được không?” Cô nhóc cười khúc khích nói.
“Có lẽ là không có thời gian đâu! Daddy của con gần đây.
đi công tác nước ngoài, chúng ta không có thời gian ở bên nhau.” Đường Tư Vũ thuyết phục.
Cô nhóc lập tức thấy khó hiểu, nghiêng đầu hỏi: “Tại sao phải có daddy ở nhà mới sinh em bé được ạ? Không có daddy ở nhà thì không sinh được sao?”
Người đàn ông đang uống trà bên kia bị những lời này làm cho sặc, ánh mắt lập tức nhìn về phía cô con gái ngây thơ, không nói nên lời.
Hình Nhất Phàm và Bạch Hạ ở một bên nhìn nhau cười, không dám nói gì.
Đường Tư Vũ cũng bị cô nhóc chọc cười, quay sang hỏi người đàn ông đối diện: “Ý kiến của con gái anh không tệ đâu, anh nghĩ thế nào?”
Khuôn mặt tuấn tú của Hình Liệt Hàn vô cùng bắt lực, anh bước tới, ôm cô nhóc vào lòng: “Có một đứa nhỏ là con đây đã đủ rồi, không cần sinh thêm nữa.”
“Không chịu đâu, không chịu đâu!”
“Được rồi! Vậy sinh thêm một em trai, em gái ra giành đồ chơi của con vậy.” Hình Liệt Hàn muốn cốc đầu cô nhóc một cái, dám bảo mami sinh con với người khác, anh không đồng ý!
Cô nhóc lập tức trừng lớn hai mắt: “Được ạI Daddy, daddy sinh em trai em gái cho con đi, con có thể đưa đồ chơi cho mắy em cùng chơi.”
Hình Liệt Hàn nhìn thấy Hình Dĩ Hi đang đi xuống cầu thang bèn gọi: “Con trai, qua đây dẫn em gái ra ngoài chơi đi.”
Hình Dĩ Hi bước tới, lễ phép chào Hình Nhất Phàm và Bạch Hạ: “Chú nhỏ, cô nhỏ.”
Chào xong, cậu đưa tay ra, dáng người cao gần 1m8 dễ dàng bế em gái lên: “Có muốn đi chơi bong bóng không?”
“Bong bóng ở đâu ạ?”
“Anh mới mua cho em.”
“Thật sao? Dạ được! Em muốn chơi.” Cô nhóc lập tức bị dời sự chú ý đi.
Hình Dĩ Hi đưa em gái đi chơi, cả căn phòng khách rộng thoáng chốc yên tĩnh lại, Hình Nhất Phàm đề nghị: “Anh cả, chị dâu, hai anh chị vẫn còn trẻ tuổi, có chắc là không muốn sinh thêm con nữa không?”
Hình Liệt Hàn nhìn vợ cười nói: “Em hỏi chị dâu của em Ẩ Ạ T5 giòi, tiệc ¬f* ây, anh không dám có ý kiên gì đâu.
Đường Tư Vũ thực sự không muốn sinh con nữa, bây giờ bên cạnh cô đã có hai đứa trẻ rồi, cô nghĩ như vậy là tốt nhất, cô lắc đầu: “Chị không sinh nữa, Dĩ Hi cũng lớn rồi, nếu sinh nữa thì cách biệt tuổi tác quá lớn.
Đợi hai đứa bé của tụi em ra đời thi nhà mình sẽ càng thêm náo nhiệt thôi.
Cô vừa nói như vậy, cả Hình Liệt Hàn và Hình Nhất Phàm đều đang hình dung lên cảnh tượng hai năm sau, trong phòng khách này, những bạn nhỏ đang chạy đi chạy lại khắp nơi!
Bạch Hạ vừa mới ăn vài quả nho chua, cảm thấy có chút buồn nôn, cô cũng muốn đứa con tương lai của mình sẽ có đôi mắt to tròn như trái nho đen, nhưng gần đây cô bị nôn nghén, ăn nhiều sẽ cảm thấy buồn nôn.
“Nhất Phàm, vào nhà vệ sinh với em chút.” Bạch Hạ nói với Hình Nhất Phàm ngồi bên cạnh mình.
“Ừm! Lát nữa anh lên lầu nghỉ ngơi với em một chút, tối hôm qua em ngủ không ngon.”.