Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi


Cô xõa tóc xuống, mái tóc dày dài tới ngang eo tỏa ra khí chất xinh đẹp mà thần bí.

Mái tóc cô mềm mại như lụa, đôi lông mày tự nhiên, đôi mắt to long lanh như đá quý, rất có hồn.

Sơ Tuyết bước tới trước gương, buộc tóc lại.

Cô mặc bộ váy này rất quyến rũ, không cần trang điểm thêm.

Nước da trắng nõn như tuyết, ngũ quan tuyệt đẹp.

Nghê Sơ Tuyết vừa bước xuống lầu, Khắc Hy Á tán thưởng nhìn cô.

Có một cô con gái nuôi xinh đẹp thế này, bà rất tự hào.

“Sơ Tuyết, con đẹp lắm.” Khắc Hy Á khen ngợi.

Nghê Sơ Tuyết mỉm cười: “Mẹ, mẹ mới là người xinh đẹp nhất.”
Mặc dù cô không nhớ chuyện khi ba tuổi ra sao, nhưng cô biết khi ba mẹ nhận nuôi cô, cô mắc bệnh nặng.

Nhưng đôi vọ chồng tới nhận nuôi cô không hề từ chối, mà lập tức đưa cô về nước chữa bệnh.

Trong lòng Nghê Sơ Tuyết, đây là ân tình to lớn, cả đời này cô luôn là đứa con gái hiều thảo.

“Đi thôi! Không còn sớm nữa.”
“Chị con thì sao?”
“Con bé đang ở Hạng gia rồi.” Khắc Hy Á nói xong liền kéo cô lên xe.

Hạng gia.

Mị Lạp chờ ở đây cả ngày, còn tưởng ăn cơm trưa xong Hạng Kình Hạo sẽ về nhà, không ngờ đến tận bây giờ hai người vẫn chưa quay về.

Mị Lạp kiên nhẫn như vậy là vì hiện giờ cô ta chỉ có một việc muốn làm, đó là kiên quyết nói cô ta và Hạng Kình Hạo đã phát sinh quan hệ, ép Tưởng Hân Vy bỏ đi, hy vọng Hạng Kình Hạo sẽ chịu trách nhiệm với cô ta.

Hạng phu nhân đang chuẩn bị bữa tối, Mị Lạp đành thư giãn trên ban công tầng hai.

Nhìn thấy máy chiếc xe từ bên ngoài chạy tới, cô ta lập tức mừng rỡ.

Hạng Kình Hạo về rồi sao?
Mị Lạp đứng trên ban công tầng hai, nhìn đôi nam nữ bước xuống xe, trên tay vệ sĩ còn xách theo rất nhiều túi đồ.

Ánh mắt Mị Lạp tràn ngập ghen tức.

Thì ra Hạng Kình Hạo đưa Tưởng Hân Vy đi dạo phó.

Hơn nữa còn mua nhiều đồ cho cô như thế.

Mị Lạp tức giận tới biến sắc.

Nghe tiếng bước chân lên lầu, cô ta chờ một lát thì nhìn thấy Hạng Kình Hạo xuống lầu hỏi người giúp việc ba anh đang ở đâu.

“Lão gia đang ở chỗ lão thái gia.” Người giúp việc đáp.

Hạng Kình Hạo đi tìm ba, Tưởng Hân Vy lại không đi cùng.

Mị Lạp lập tức nghĩ ra một ké, lén lút từ lầu hai lên lầu ba.

Cô ta biết Tưởng Hân Vy sẽ ở đây.

Tưởng Hân Vy đi chơi cả ngày có chút mệt mỏi.

Cô đang xoa tay định thư giãn một chút thì có tiếng gõ cửa.

Tưởng Hân Vy đáp: “Vào đi.”
Cô tưởng rằng người giúp việc hoặc Hạng Kình Hạo tới, nhưng người đó lại là Mị Lạp.

Tưởng Hân Vy ngắn người, cô lịch sự chào hỏi: “Mị Lạp tiểu thư, có chuyện gì vậy?”
Mị Lạp phát hiện ra phòng của Tưởng Hân Vy ở ngay bên cạnh phòng của Hạng Kình Hạo, máu ghen tràn lên.

“Tôi không cần biết cô là ai, cô từ đâu tới.

Nhưng nếu cô thức thời thì mau rời khỏi đây đi.” Mị Lạp cảnh cáo Tưởng Hân Vy.

Tưởng Hân Vy nhìn thái độ hung hăng của cô ta, trầm ngâm một lát rồi phản bác: “Đây là Hạng gia, Mị Lạp tiểu thư cũng chỉ là khách mà thôi.

Hình như cô không có quyền đuổi tôi thì phải!”
Mị Lạp ngạc nhiên, sau đó lại cười lạnh nói: “Cô có biết mối quan hệ giữa nhà tôi và Hạng gia thế nào không? Tất nhiên là tôi có quyền đuồi cô đi rồi.

Hơn nữa, cô đã biết mối quan hệ giữa tôi và anh Kình Hạo thế nào, phải tự biết thân biết phận chứ?”
“Mi Lạp tiểu thư, cho dù trước đây cô và Kình Hạo có quan hệ gì thì hiện giờ anh ấy cũng đã lựa chọn ở bên tôi rồi.

Tôi mong rằng Mị Lạp tiểu thư đừng dây dưa như vậy nữa.” Tưởng Hân Vy có vẻ yếu đuối, nhưng thực ra cô rất kiên cường.

Ánh mát của Mị Lạp tràn ngập oán hận: “Cho dù tôi và anh Kình Hạo từng ngủ với nhau, cô cũng không để ý sao? Tôi là người phụ nữ đầu tiên của anh Kinh Hạo đấy.

Nhất định anh ấy sẽ chịu trách nhiệm với tôi.”
Trái tim Tưởng Hân Vy nhói đau, Mị Lạp dùng chuyện này khoe khoang với cô, quả thực khiến cô rất khó chịu..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui