Trong phòng ngủ chính, Cố Thừa Tiêu vừa cởi áo, vừa đi về phía phòng tắm.
Đứng trước bồn rửa tay trong phòng tắm, anh cầm khăn lau dầu mỡ trên cơ bụng.
Anh là một người đàn ông rất thích sạch sẽ, vậy nên đương nhiên không thể chấp nhận được trên người có dầu mỡ, phần trên trần trụi của Cố Thừa Tiêu phản xạ trên gương, thể hiện ra làn da màu đồng hoàn mỹ, sáu múi cơ bụng chắc chắn, thể hiện được mỹ cảm dã tính của đàn ông.
Anh với tỷ lệ vàng, cơ thể có thể nói là vô cùng hoàn hảo.
Cố Thừa Tiêu lau xong, bước ra, đi về phía phòng thay quần áo, thảm lông cao cấp che hết tiếng bước chân của anh.
Mà trong phòng thay quần áo, Hứa Tâm Duyệt bởi vì hiệu quả cách âm quá hoàn hảo, vậy nên cô vẫn luôn nghĩ là mình nghe nhằm.
Cậu nhóc cũng dã nói đây là chỗ an toàn nhất, cô cũng tin đây là nơi rất là an toàn!
Mà chỗ cầu thang, Hứa An An giả vờ đi vệ sinh, đã dọc theo cầu thang đi lên tầng 3, cô ta nhớ phòng ngủ của Cố Thừa Tiêu được đặt ở tầng 3.
Mà, cảm giác phương hướng của cô ta rất chính xác, vừa nhìn đã phát hiện được cửa phòng ngủ chính, cô ta đứng trước cửa phòng, đưa tay chỉnh lại váy của mình, vuốt vuốt tóc, cố gắng làm cho bản thân mình trông gợi cảm quyền rũ, mới quyết tâm gõ cửa.
Mà lúc cô ta gõ cửa, Có Thừa Tiêu đã mở cửa phòng thay.
đồ ra.
Gần như là cùng lúc, Hứa An An mới gõ được hai cái, liền rất chủ động nhấn tay nắm cửa mở cửa đi vào.
Cũng vào lúc này, Cố Thừa Tiêu bước vào trong phòng thay quần áo, khiến cho cô đang cuộn mình trên ghé sofa giật mình trừng mắt nhìn.
Hứa Tâm Duyệt dọa đến há hốc miệng, nhìn người đàn ông ở trần thân trên bước vào, suy nghĩ đầu tiên của cô là ngạc nhiên kiêu lên.
Thế nhưng, Cố Thừa Tiêu đứng ở trước cửa, nên anh nghe được tiếng Hứa An An bước vào trước.
“Thừa Tiêu… anh ở trong đây sao?”
Có Thừa Tiêu gần như không hề suy nghĩ, kéo mạnh cửa phòng thay đồ lại, đóng chặt, khóa trái cửa.
Mà Hứa Tâm Duyệt đang trong trạng thái khẩn trương, vậy mà không nghe thấy tiếng gọi của Hứa An An, cô chỉ nhìn thấy nửa thân trên đang cởi trần, còn có cả một loạt động tác đóng cửa khóa trái của anh nữa.
Đúng là bản chất lưu manh nhập vào mà.
Tiếng hét đang mắc ở cổ họng chuẩn bị hét ra, ánh mắt của anh vẫn luôn nhìn chằm chằm cô, môi đỏ vừa mở ra, anh đã đưa tay bịp lại.
Anh lao đến, mà Hứa Tâm Duyệt lại bị dọa đến lùi về sau, vậy nên, anh che miệng cô, đè cô cùng ngã xuống ghế sofa.
Với tư thế trời đất đè lên nhau.
Tiếng hét của Hứa Tâm Duyệt vẫn chưa phát ra, môi đã bị anh bịt chặt lại, mà khí tức trên cơ thể anh cũng bao phủ lên cô.
Điều này làm cho Hứa Tâm Duyệt muốn ngay lập tức tránh thoát, thì lại nghe thấy giọng nói của Hứa An An truyền đến: “Thừa Tiêu, anh đang ở bên trong sao?”
Ánh mắt Cố Thừa Tiêu lạnh lùng cảnh cáo người phụ nữ dưới người, mà Hứa Tâm Duyệt cuối cùng cũng hiểu, tại sao người đàn ông này lại lao đến bịp miệng cô lại.
Bởi vì Hứa An An đang ở ngoài cửa, trời ạ! Sao lại như vậy?
“Thừa Tiêu, anh đang thay quần áo à?” Hứa An An đứng ngoài cửa, giọng nói ôn nhu yêu kiêu, nêu là đàn ông nghe được, đều sẽ ngọt đến tận trong xương.
Lần này, không cần anh che miệng, Hứa Tâm Duyệt liền mím miệng thật chặt, thậm chí cố cũng quên mát chuyện bản thân mình đang bị anh đè dưới thân.
Cô càng muốn ổn định hô hấp, nhưng bởi vì lo lắng, mà ngực không ngừng nhấp nhô, vốn là anh đang dán lấy cô, cảm giác được cô đang thở gấp.
Trong nháy mắt, đôi mắt đen sâu thẳm của anh co lại, dưới đáy mắt xuất hiện một chút thâm ý, người phụ nữ này thở gấp làm gì chứ?
Không phải Hứa Tâm Duyệt muốn thở gắp, mà lúc này, cô đang vô cùng lo lắng.
Đồng thời, cũng vô cùng xấu hồ..