Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi


Lê Yên gắp bào ngư về cho Hứa Tâm Duyệt: “Ăn đi, ngon lắm luôn, trước mắt chỉ còn một miếng này thôi, còn là do tớ cướp về nữa đấy.”
Hứa Tâm Duyệt ngắn người: “Cậu cướp của ail”
Lê Yên đang muốn nói, nhìn thấy Mặc Trạch Dương cầm đĩa của anh dẫn theo một người phụ nữ xinh đẹp đi về phía bàn bên cạnh họ.

“Kìa, là anh ta, oan gia ngõ hẹp, chỗ nào cũng có thẻ đụng phải anh ta.”
Lê Yên khoanh tay, oán giận một câu.

Hứa Tâm Duyệt quay đầu, nhìn thấy một người đàn ông mặc bộ vest màu xanh nhạt, thân hình thon dài khuôn mặt tuần mỹ, cô nhỏ giọng nói: “Đây là Mặc Trạch Dương trong miệng cậu sao!”
Mặc Trạch Dương ngồi cách bàn bọn họ, hơn nữa hướng của anh vừa vặn đối diện với Lê Yên.

“Trạch Dương, gần đây đang bận gì thế, có tài nguyên nào tốt không giới thiệu cho em đi!”
Vị nữ minh tinh này đến nay vẫn là một minh tinh có danh tiếng nhỏ, cô ta biết tài nguyên của Mặc Trạch Dương rất nhiều, vừa nói vừa nháy mắt.

“Trước mắt tôi đang nghỉ ngơi.” Mặc Trạch Dương trả lời một câu.

“Đúng lúc em cũng đang nghỉ ngơi, tối nay em có thời gian, có cần em ở cùng anh không?”
Nữ minh tinh cười hỏi, trong ngữ khí ám chỉ rất rõ ràng.

Ánh hào quang của Mặc Trạch Dương đúng lúc đập vào khuôn mặt chế giễu của Lê Yên, quả nhiên là một người đàn ông không yên phận, cuộc sống riêng tư cũng hỗn loạn như vậy.

“Tối nay tôi thiếu một bạn nữ đồng hành, cô không ngại thì bây giờ ở cùng tôi đi.”.

truyện kiếm hiệp hay
Ánh mắt Mặc Trạch Dương thâm thúy rơi trên khuôn mặt nữ minh tinh đối diện.

“Đương nhiên là em nguyện ý rồi.”
Nữ minh tinh này trực tiếp hưng phán, cô ta đưa tay lên muốn sờ bàn tay của Mặc Trạch Dương ở đối diện, Mặc Trạch Dương trùng hợp cầm cốc cà phê lên tránh khỏi.

“Trạch Dương, với quan hệ của chúng ta, đừng nói là bạn đồng hành nữ tối nay, cho dù anh muốn em làm gì cũng được, em đều đồng ý với anh.”
Nữ minh tinh này cực kỳ lớn mật tiếp tục ám thị.

Lê Yên và Hứa Tâm Duyệt đối diện nhìn nhau, Hứa Tâm Duyệt nheo mắt, lắc đầu ý bảo cô không muốn lo chuyện bao đồng.

Đúng lúc này, Hứa Tâm Duyệt vội cầm túi đứng dậy: “Yên Yên, tớ đi nhà vệ sinh một chuyến.”
Nghe thấy ngữ khí của cô có vẻ gấp gáp, thân là một người phụ nữ có thể đoán được, có lẽ bà dì đột nhiên đến rồi!
“Đi đi! Tớ đợi cậu quay lại.”
Hứa Tâm Duyệt gật đầu.

Bóng dáng Hứa Tâm Duyệt hướng về phía phòng vệ sinh, quả thực hai ngày bà dì đến, ban nãy đột nhiên cô cảm giác được, cô tưởng bản thân mình bị, cô bắt buộc phải đi xác nhận lại một chút.

Hứa Tâm Duyệt vừa đi, Lê Yên đúng lúc đang chán nản uống nước trái cây, đột nhiên cô nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc ngồi iện, hơn nữa còn là nam thần mà cô yêu thằm từ nhỏ đến lớn.

Lâm Tinh Hạo.

Cùng một trường học, từ lúc cấp hai cô yêu thầm anh đến cấp ba rồi đến lúc sắp tốt nghiệp.

“Yên Yên, nghe nói em về nước rồi, không nghĩ sẽ gặp được em ở đây!”
Lâm Tinh Hạo cầm ly rượu vang nâng lên trước mặt cô.

Trong ánh mắt của Lê Yên, khó nén được một tia ngại ngùng kinh ngạc: “Lâm học trưởng, không nghĩ rằng anh cũng đến đây.”
Lâm Tinh Hạo mỉm cười: “Ban nãy anh đã chú ý đến em rồi, em cùng năm cấp ba không có thay đổi gì mấy, ngược lại còn xinh đẹp quyến rũ hơn, mấy năm nay ở nước ngoài có tốt không?”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui