Lâm Tuấn Khâm nghe thấy đây là sự sắp xếp của người lớn, trong lòng anh cũng không cảm thấy buồn bực gì, nhưng cũng hy vọng là mình.
Cố Dĩ Mục đứng cạnh Hồng Mỹ San ánh mắt sáng lên, hiếu kì hỏi bà nội: “Bà nội, vậy ba của con có cơ hội không?”
“Cha con đương nhiên là không có cơ hội rồi! ba con cũng không được tính là độc thân.” Hồng Mỹ San nói.
“Thế nhưng ba con cũng chưa kết hôn mà? Vì sao lại không cho ba con cơ hội chứ?” Cậu nhóc không vui nói.
“Sao nào? Con còn hy vọng ba con bị rút trúng à?” Hồng Mỹ San buồn cười hỏi.
“Đương nhiên, con cũng mong ba con có thể nhảy một điệu với chị Tâm Duyệt.” Nói xong, cậu nhóc nghĩ đến lời nói ban nãy của Bùi Hoa, đang làm giấy để rút thăm, cậu nhóc nghĩ, ba nhất định phải tham gia.
Cậu nhóc liền bắt đầu nhìn quanh, thì nhìn thấy Bùi Hoa đang nói chuyện với một người đàn ông trông giống như.
quản lý, cậu liền đứng dậy chạy đến đó, Hồng Mỹ San muốn gọi cũng không gọi được.
Cậu nhóc đi đến trước mặt Bùi Hoa, ngắng đầu lên nói: “Ông Bùi, có thể cho ba cháu tham gia được không ạ! ba cháu cũng là khách, cũng đang độc thân mài!”
Bùi Hoa không khỏi cảm thấy buồn cười, nhưng cậu nhóc đáng yêu này nếu như đã nói rồi, thì ông đương nhiên sẽ đồng ý yêu cầu của cậu, hơn nữa, chuyện này cũng chỉ vì để cho cậu vui thôi, cũng không chắc sẽ rút trúng Có Thừa Tiêu.
“Được rồi! Vậy ông cũng sẽ viết tên của ba cháu vào.” Bùi Hoa nhìn cậu nhóc này, không hiểu sao lại cảm thấy rất thân thiết, giống như nhìn thấy cháu trai tương lai của mình vậy.
“Cảm ơn ông, chắn chắn là không được quên đâu á!” Cậu nhóc vẫn không quên dặn lại.
“Được rồi.” Bùi Hoa nói xong, liền quay sang nói với quản lý: “Bỏ thêm một tên vào.”
“Vâng!” Quản lý liền dặn cắp dưới xuống dưới viết tên rồi bỏ vào trong hòm rút thăm.
Hồng Mỹ San nhìn cháu trai vừa chạy về, tò mò hỏi: “Cháu nói gì với ông Bùi vậy!”
“Cháu nói để ông Bùi cho thêm tên của ba cháu vào.” Cậu nhóc cũng rất thẳng thắn.
“Chuyện này không được tốt lắm đâu!” Hồng Mỹ San lắm bẩm nói.
“Bà nội, không có gì là không tốt cả, nói không chừng ba cũng muốn đấy!” Cậu nhóc nói.
“Không thể nào! Không phải ba con cùng với An An…”
Hồng Mỹ San nói xong, ngẳng đầu nhìn con trai đang nói chuyện phiếm cùng với một nhóm đàn ông, mà Hứa An An thì ở bên cạnh mẹ của cô ta, có chút ai oán nhìn về phía con trai, hai người không hề thân mật giống như bà nghĩ!
Hồng Mỹ San một chút, dù sao thì năm đó trong lúc con trai hôn mê, bà chọn Hứa An An, con trai không có tình cảm với cô ta cũng là điều hiển nhiên, cho dù sau này con trai ở cùng với cô ta, cũng là bởi vì có con trai chung mà hợp lại với nhau.
Bà thở dài nhẹ một cái, như vậy, có khi nào sẽ khiến con trai bỏ lỡ hạnh phúc cả đời hay không? Nếu như chỉ vì con trai mà kết hôn, thì cũng khó khăn cho con trai của bà quá.
Hồng Mỹ San nghĩ chỉ là suy nghĩ cá nhân của bà, nghĩ rằng tất cả phương diện của Hứa An An đều không kém, nên bà nghĩ rằng con trai chắc chắn sẽ thích cô ta, nhưng loại chuyện tình cảm này, là dựa vào cảm giác.
Ánh mắt của Cố Thừa Tiêu thi thoảng lại nhìn xung quanh mọi ngóc ngách, không nhìn thấy bóng hình Hứa Tâm Duyệt nhân vật chính của ngày hôm nay, mà anh cũng biết lần rút thăm này, nói như vậy thì tất cả những người đàn ông độc thân có ở đây đều có cơ hội nhảy một điệu với cô.
Suy nghĩ của Cố Thừa Tiêu không thể nào tập trung nghe người lớn nói chuyện được, nghe chuyện mà Bùi Hoa nói, anh chắc chắn sẽ không có trong danh sách.
“Thật hy vọng có thể rút được tôi, néu tôi có thể nhảy một điệu nhảy với tiểu thư Bùi gia, vậy thì vui biết bao.” Máy người đàn ông trẻ tuổi cùng tụ lại nói chuyện với nhau.
“Nói không chừng là tôi, may là lần trước tôi đã học nhảy.
rồi, tôi chắc chắn sẽ nhảy thật tốt.”
“Chúng ta đều có cơ hội, vị Bùi tiểu thư này vẫn còn độc thân đấy! Nói không chừng đêm nay cũng là Bùi lão gia đang chọn con rễ tương lai cho cô ấy, cũng không biết ai có thể có phúc lấy được Bùi tiểu thư đây.”
Người đàn ông đứng ở bên cạnh, sắc mặt có hơi trầm xuống, anh nhìn lướt qua đám đàn ông vẻ mặt đầy mong chờ này, nhìn từng tên một tên nào tên ấy đều đang mong chờ, dáng vẻ vô cùng tự tin, không biết tại sao, trong lòng anh lại cảm thấy không vui..