Nhưng, anh làm sao sẽ hài lòng chứ? Người phụ nữ này cố tình bỏ qua trọng điểm đúng không? Còn gán thêm cho anh cái gì mà ân nhân cứu mạng nữa.
“Ý của tôi là thích theo kiểu tình yêu nam nữ.” Cố Thừa Tiêu không ngại nói rõ ràng hơn, người phụ nữ này muốn giả ngốc, anh không cho phép.
Hứa Tâm Duyệt đương nhiên biết rồi! Cô cũng không ngốc, cô nói như vậy, ý đã rất rõ ràng rồi, ý là cô không muốn trả lời câu hỏi này một cách chính diện.
“Cố Thừa Tiêu, đưa tôi về bữa tiệc đi.” Hứa Tâm Duyệt quay đầu mệnh lệnh: “Anh đã đồng ý với anh trai tôi là sẽ đưa tôi về đấy rồi.”
Có Thừa Tiêu khẽ giật mình, người phụ nữ này vẫn không muốn nói, anh hơi tức giận khởi động xe, đột nhiên nhẫm chân ga.
Hứa Tâm Duyệt còn chưa kịp phản ứng, vừa nãy cô đã tháo dây an toàn ra rồi, vừa nhấn chân ga như vậy, theo quán tính khiến cho trán cô đụng thẳng vào kính xa.
“A…” Hứa Tâm Duyệt vội vàng che lại cái trán bị đụng đau, có chút tức giận nhìn người đàn ông thô lỗ kia nhanh chóng thắt dây an toàn.
Anh quay đầu liếc nhìn cô một cái, nhưng vẫn đi với tốc độ như vậy không dừng lại, Hứa Tâm Duyệt tức giận nói: “Lái chậm chút.”
Mặc dù anh có chút buồn bực, nhưng vẫn giảm tốc độ xe xuống, nhưng bầu không khí trong xe không biết tại sao lại trở nên ngột ngạt, khiến cho người ta cảm thấy khó thở.
Có Thừa Tiêu vẫn dừng xe ở ven đường, anh bật đèn xe, dưới ánh đèn nhìn góc trán của cô bị đụng đỏ lên, Hứa Tâm Duyệt còn chưa kịp phản ứng lại, thì tay của anh đã nhẹ nhàng xoa lên.
Lúc Hứa Tâm Duyệt muốn giãy dụa thoát ra, anh cúi người, cánh môi mát lạnh của anh hôn xuống mái tóc cô, giống như là xin lỗi cho sự thô lỗ lúc nãy.
Hô háp của Hứa Tâm Duyệt cứng lại, người đàn ông này.
muốn làm gì, lúc cô nghiêng đầu muốn nhìn xem, thì nụ hôn của anh, đột nhiên nhanh chóng bá đạo ép xuống, che lấy đôi môi cô.
“Ưm…” Lần này đôi mắt của Hứa Tâm Duyệt trừng lớn, anh lại ăn đậu hủ của cô?
Nụ hôn này, khiến không khí trong xe nhanh chóng nóng lên, lúc Hứa Tâm Duyệt đầy anh ra, gương mặt đỏ bừng, hai tai vòng lấy ngực dán người vào cửa sổ xe: “Cố Thừa Tiêu, anh lưu manh, ai cho phép anh hôn tôi.”
Hứa Tâm Duyệt thở hào hển, vẻ mặt vừa tức giận vừa có chút hoang mang, người đàn ông này quên mắt thân phận của mình rồi hay sao? Anh là ba của con trai Hứa An An, tương lai muốn kết hôn cùng với Hứa An An, còn đến trêu trọc cô làm gì?
Cố Thừa Tiêu cũng ngơ ngác mắt máy giây, anh không ngờ rằng ban nãy mình vậy mà lại xúc động hôn cô, nhưng không thể không nói, hương vị ngọt ngào giống như lần trước vậy.
Thậm chí đầu dã thú đang ngủ say trong cơ thể anh, cũng bị cô dễ dàng gọi dậy, chết tiệt, anh cám dục nhiều năm như vậy, cứ như thế bị cô phá vỡ.
“Thật xin lỗi.” Cố Thừa Tiêu nói xin lỗi, liền khởi động xe đi về hướng khách sạn, mà Hứa Tâm Duyệt ở cạnh cửa sổ xe, tâm rối như tơ vò.
Nụ hôn vừa rồi, cảm giác sinh ra chỉ có mình cô là rõ ràng nhất, giống như cả người bị điện giật vậy, rải khắp tất cả mọi nơi trên cơ thể, không nói ra được là cảm giác gì, nhưng có hơi kỳ diệu.
Nhưng loại cảm giác này, cô thể nói cho bất kỳ ai, chỉ có thể cất dưới đáy lòng.
“Không thích sao?” Đột nhiên, một giọng nam trầm tháp hỏi cô.
Hứa Tâm Duyệt khẽ giật mình, ý thức được anh đang muốn nói đến điều gì, cô trái lương tâm nói: “Không thích, sau này không cho phép anh hôn tôi nữa.”
Sắc mặt Cố Thừa Tiêu trong nháy mắt trở nên u ám hon, dưới bầu không khí ánh đèn màu xanh xám, có thể nhìn thấy anh đang nghiếng răng nghiêng lợi, đang rất là tức giận.
Người phụ nữ này đang nghỉ ngờ kỹ thuật hôn của anh?
Hứa Tâm Duyệt nghiêm túc nhìn anh, thích hay không thích đều không quan trọng, quan trojnng là, giữa cô và anh, mãi mãi không có khả năng, mặc dù cô là con của Bùi gia, thế nhưng cô ở Hứa gia, vẫn là em họ của Hứa An An, đây là sự thật không thể chối cãi, cho nên, giữa cô và Cố Thừa Tiêu, cách một tầng quan hệ không thể vượt qua.
“Cố Thừa Tiêu, sau này đừng như vậy nữa.” Hứa Tâm Duyệt nghiêm túc nói..