Nhưng tình huống bây giờ không phải như vậy, Thịnh Hàn Ngọc đối xử với Thời Du Huyên không đủ tốt.
Mới chỉ có mấy ngày, Ảnh Tử đã tùy tụy đi nhiều, người cũng gầy hơn, không còn dáng vẻ tinh thần phấn chấn như trong video nữa.
Giản Nghi Ninh bày tỏ với Thời Du Huyên ngay trước mặt Thịnh Hàn Ngọc, là đàn ông thì đều không thể nhịn được, Thịnh Hàn Ngọc ra tay đấm lại một quyền y hệt, hai người lao vào đánh nhau.
Vân Triết Hạo can ngắn nhưng mà anh ta thiên vị.
Bề ngoài thì can ngăn cả hai người dùng tay nhưng lại tóm chặt lấy cánh tay của Giản Nghi Ninh để anh ấy không hành động được, Giản Nghi Ninh nhanh chóng bị chịu thiệt, trên mặt bị đánh trúng liên tiếp mấy cú, cặp mắt đào hoa đẹp đẽ cũng bị đánh tím bầm giống như màu mận chín.
Đánh người không đánh mặt.
Hôm nay mới là ngày đầu tiên anh ấy trở về từ nước ngoài đã bị đánh thành thế này, về nhà giải thích với bố mẹ kiểu gì bây giờ.
Thời Du Huyên chắn trước mặt Giản Nghi Ninh: "Dừng tay, còn đánh nữa thì anh cứ đánh em đi."
Thịnh Hàn Ngọc dừng tay, anh không đánh phụ nữ, càng không thể đánh cô gái mình yêu.
Có điều bây giờ cô gái mình yêu thương lại chắn trước mặt anh vì một người đàn ông khác, còn nổi giận đùng đùng trừng mắt nhìn anh khiến trong lòng anh cực kỳ khó chịu.
"Tránh ra."
"Không tránh."
Hai mắt Thịnh Hàn Ngọc hừng hực lửa giận: "Thời Du Huyên, em đừng có quá đáng, đừng quên em là vợ của anh."
Thời Du Huyên thầm nghĩ em quá đáng sao?
Em là vợ anh nhưng trong lòng anh lại nhớ nhung yêu thương người phụ nữ khác, rốt cuộc ai quá đáng hơn?
Nghĩ thầm trong lòng như vậy nhưng ngoài miệng lại không nói thế: "Anh hối hận rồi à? Hối hận thì có thể ly hôn, vừa khéo kỳ hạn ba tháng cũng đến rồi, sáng mai gặp ở cục dân chính, ai không đi người ấy là chó!".
"Hừ!"
Thịnh Hàn Ngọc hừ một tiếng, sau đó xoay người rời đi.
Muốn ly hôn ư?
Không có cửa đâu..