Thời Du Huyên: “Tôi không xem TV.”
Không xem?
Thịnh Hàn Ngọc buông cô ra, kéo kính râm ném sang một bên rồi nhìn chằm chằm vào cô: “Vậy còn WeChat thì sao? Cho dù em không xem TV, thì vẫn phải thấy tin WeChat chứ?”
Vừa tháo kính râm xuống, hốc mắt xanh đen lập tức lộ rõ hoàn toàn.
Thấy anh giống như con gấu trúc, Thời Du Huyên có chút đau lòng.
Nhưng cô không biểu lộ sự đau lòng ra ngoài, chỉ có giọng điệu khi nói chuyện trở nên nhẹ nhàng hơn rất nhiều: “Tôi không cẩn thận xóa tin WeChat mất rồi, nên không thấy được.”
Thì ra hai lần anh giải thích cô đều không phát hiện sao?
Thảo nào cô tức giận như vậy, còn nói những câu như “Chia tay”, “Ly hôn”.
Trong lòng Thịnh Hàn Ngọc đã hiểu rõ, Thời Du Huyên vẫn còn tức giận: “Anh đi đi, sao tôi phải nói chuyện với anh chứ? Tôi không muốn nhìn thấy anh, anh đi đi…”
Anh không rời đi mà lại ôm cô vào lòng lần nữa, sau đó cúi đầu dùng môi bịt chặt miệng cô, khiến cô không thể động đậy!
“Ưm…ưm…”
Thời Du Huyên không ngờ Thịnh Hàn Ngọc lại làm như vậy.
Đúng là điên rồi, nơi này là nhà mẹ đẻ, không phải địa bàn của anh đâu!
Có rất nhiều người trong tiểu khu đang nhìn đấy, thật đáng ghét!
Ý thức của cô muốn phản kháng nhưng thân thể lại rất thành thật, tay đẩy hai lần không thành công thì đã thuận theo rồi.
Hai người đứng ở cổng lớn hôn nhau nồng nhiệt, Thời Vũ Thành mỉm cười bảo người giúp việc thu dọn hành lý cho cô hai.
Hai vợ chồng trẻ có thể hòa giải khiến ông cảm thấy rất vui mừng.
Bởi vì ông nhận ra dù con gái trở về ở nhà mẹ đẻ nhưng tâm trạng lại không được vui vẻ.
Trái lại, Thời Vũ Kha cảm thấy không vui vẻ cho lắm.
Cô ta đã cầm bản kế hoạch đã chỉnh sửa đến cho Thời Du Huyên ký tên, vốn muốn thừa dịp tâm trạng của cô đang mất mác để chiếm chút lợi ích trong chuyện này.
Ai ngờ không chiếm được chút lợi ích nào, còn hai người thì đã làm hòa rồi.
Thời Vũ Kha nhìn hai người ngọt ngào như vậy, lại nghĩ đến cuộc hôn nhân của mình, càng nghĩ càng không cảm thấy nhạt nhẽo.
Dù cô ta và chồng đến với nhau đều vì mục đích riêng nhưng Thời Du Huyên và Thịnh Hàn Ngọc dựa vào đâu mà mỗi lần giận dỗi cãi nhau đều có thể diễn cảnh ân ái cho người khác xem như vậy chứ? Dựa vào đâu?
Sự ghen ghét đố kỵ lại che kín đôi mắt và trái tim cô ta lần nữa, Thời Vũ Kha nhìn bộ dạng tình nồng mật ý của hai người, chỉ hận không thể chạy tới tách bọn họ ra!.