Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi


Có cùng một ý tưởng với cô ta còn có một người khác nấp phía sau vườn hoa trong tiểu khu.
Ánh mắt ghen ghét như chỉ hận không thể khoét một cái hố to trên mặt Thời Du Huyên.

Chẳng qua bây giờ không phải thời gian thích hợp, cô ta phải đợi tất cả những kẻ đã hại mình trước đây nhận lấy sự trừng phạt thích đáng, sau đó sẽ lấy lại tất cả những thứ thuộc về mình!
Con người và của cải, kể cả có thuộc về cô ta hay không thì đều phải lấy về tay, cho dù một thứ cũng không thể thiếu.

Cuối cùng Thịnh Hàn Ngọc đã giải thích rõ với Thời Du Huyên.
Thật ra mọi chuyện rất đơn giản, chỉ cần phát lại chương trình trên TV và cho cô xem nội dung bị xóa nhầm trên WeChat là được rồi!
Đôi mắt của Thời Du Huyên sáng lên, dù trong lòng đã rất thỏa mãn nhưng ngoài mặt vẫn ra vẻ nhấn mạnh một lần nữa: “Thật sao? Anh không gạt em đó chứ?”
“Nói dối là chó con.”
“Phụt…”
Cô không khỏi bật cười, châm chọc nói: “Anh cũng đâu sợ làm chó con.

Chẳng phải vừa rồi anh đã làm một lần rồi đó sao.”
Thời Du Huyên đang ám chỉ việc anh không đến cục dân chính, nhưng Thịnh Hàn Ngọc lắc đầu: “Không, chuyện vừa rồi không tính.

Đó là do em nói, anh còn chưa đồng ý mà.”
Chỉ cần anh không đồng ý thì sẽ không được tính.
Thời Du Huyên phồng má, một tay chống nạnh một tay nhéo nhéo mặt anh, tỏ vẻ tức giận nói: “Anh thử nói thêm một lần nữa em nghe xem, những lời trong bản tuyên bố đã nói ấy…”
Sự hiểu lầm giữa hai người đã được giải quyết, những người khác không thể hiểu được câu nói trên TV nhưng Thời Du Huyên có thể nghe hiểu được.
Cùng với những lời lẽ trìu mến dài dằng dặc trên WeChat, sự tủi thân của Thời Du Huyên lập tức biến thành dòng sông mùa xuân chảy về hướng đông…
“Về nhà anh sẽ nói với em, nói mấy lần cũng được!” Thịnh Hàn Ngọc nói.
Hai người quay lại chào tạm biệt Thời Vũ Thành, Thời Vũ Kha quấn lấy hai người họ đòi ký tên, nếu không ký sẽ không cho đi.
Thời Du Huyên không muốn ký.

Cô không tin Thời Vũ Kha có thể chỉnh sửa hợp đồng để nó không còn chút vấn đề nào chỉ trong một đêm.

Một khi ký tên mình lên đó, chỉ sợ còn chưa giải quyết xong nhà họ Thịnh thì cô đã tự chuốc vào người thêm một mớ rắc rối.
Có điều Thịnh Hàn Ngọc đứng bên cạnh đã cầm lấy, thậm chí ngay cả nhìn cũng chưa nhìn một cái đã ký tên xành xoạch, hoàn tất luôn rồi.
“Được rồi.”
Thời Vũ Kha nhận lại bản hợp đồng, vui mừng hớn hở nhường đường cho hai người, trong lòng mừng rỡ đồng thời cũng có chút hối hận..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui