Ngày thứ hai tại tòa án, Đường Tư Vũ dựa vào chứng cứ của mẹ và cha mình để đưa ra phán quyết trước tòa, 30% vốn cổ phần của Đường Tư Vũ thuộc về cô, và có thể lập tức vào Hội đồng quản trị tập đoàn Đường Thị, trở thành một trong những cổ đông nắm giữ 30% vốn cổ phần.
Khi Khưu Lâm ra khỏi tòa án, tình cò có một nhóm phóng viên đến theo dõi phóng sự sau khi nghe phong phanh, Khưu Lâm là một người thích thể hiện, Đường Tư Vũ tình cờ đi cùng với vệ sĩ của Hình Liệt Hàn bước ra, Khưu Lâm ngay lập tức xuất hiện trước mặt phóng viên, đưa tay về phía Đường Tư Vũ và nói: “Tư Vũ, rất hoan nghênh con tham gia vào Hội đồng quản trị của công ty dì, trong tương lai chúng ta sẽ cùng nhau xây dựng tương lai của tập đoàn Đường Thị nhé.”
Khi Đường Tư Vũ duỗi tay Khưu Lâm ra, cô chỉ nhìn liếc nhìn một cái, sau đó bình tính bước đi.
Khưu Lâm lúng túng vươn tay về phía sau, lúc này có một phóng viên bắt gặp Đường Tư Vũ lập tức ngăn cô lại và hỏi: “Đường tiểu thư, xin hỏi cô có gì muốn nói không? Cô có suy nghĩ gì về việc lấy lại cổ phần của Tập đoàn Đường thị không?”
“Thứ nên thuộc về tôi, không ai có thể lấy đi.” Đường Tư Vũ đối mặt với phóng viên nói với giọng điệu bình tĩnh.
Câu nói đầy khí chất này khiến phóng viên sửng sốt một hồi, lúc này bóng dáng của Đường Tư Vũ đã ngồi sẵn trong chiếc xe đang đi tới, Khưu Lâm ở phía sau nhìn bóng lưng của Đường Tư Vũ, lộ ra vẻ hung ác.
Cô thầm cười trong lòng, chẳng qua là vấn đề thời gian, cô vẫn muốn đoạt lại tất cả mọi thứ trong tay Đường Tư Vũ.
Đường Tư Vũ ngồi ở ghế sau, có bóng của Hình Liệt Hàn đang ngồi bên cạnh, anh không tham gia phiên tòa vì có chút bất tiện.
Vừa rồi, anh cũng nghe thấy những gì cô nói với phóng viên, đôi mắt anh đầy tự hào, người phụ nữ của anh, phải nên tự tin như vậy.
Đường Tư Vũ thở phào nhẹ nhõm, cô biết rằng cuộc chiến giữa cô và Khưu Lâm chỉ mới bắt đầu.
Ba ngày sau, tại tập đoàn Đường Thị vào lúc 10 giờ trưa bắt đầu cuộc họp đại hội cổ đông.
Đúng chín giờ rưỡi, một chiếc xe hơi mấy chục triệu màu đen dừng ở cửa chính của tập đoàn Đường Thị, nhân viên bảo vệ đang chuẩn bị mở cửa, vị vệ sĩ phía trên ngồi chỗ ghế lái ra hiệu ngăn cản nhân viên bảo vệ, anh vươn tay mở cửa ghế sau.
Một đôi chân thon thả bước xuống, cô gái trẻ mặc âu phục màu xám đen xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.
Trong tập đoàn Đường Thị từ lâu đã có tin tức nội bộ rằng đại tiểu thư của tập đoàn Đường Thị sẽ trở thành một trong những cỗ đông của công ty.
Trong vài tháng công ty nằm trong tay Khưu Lâm, bà ta đã chắn chỉnh và sa thải nhiều nhân viên cũ và “thay máu” bằng nhân viên mới.
Đương nhiên, tất cả những nhân viên cấp dưới này đều là do bà đào từ nơi khác mà có.
Cũng có rất nhiều nhân viên chưa từng nhìn thấy Đường Tư Vũ, lúc này Tư Vũ đã được hai vệ sĩ hộ tống khi bước vào sảnh lớn của công ty.
Những nhân viên ở đó đều lén lút ngước nhìn cô gái trẻ đang bước đi bình thản nhưng toát ra thần thái lạnh lùng, bọn họ đều thở dài nói cô thật sự tái sinh rồi!
Đại tiểu thư của tập đoàn Đường Thị không những khí chất ngời ngời mà còn có nhan sắc đáng xinh đẹp.
Hôm nay là ngày đầu tiên Đường Tư Vũ tham gia cuộc họp của Đường thị.
Cô cũng thừa biết rằng lần này Khưu Lâm sẽ can thiệp vào việc sở hữu cỗ phần của cô.
Đúng như dự đoán, bà ta đã sửa thỏa thuận cỗ đông rất bát lợi cho cô.
Quyền chủ sở hữu trong tay Đường Tư Vũ, ngoại trừ quyền quyết định của bản thân, cô không được giao cho người nào khác.
Ngoại trừ Đường Tư Vũ, mọi người xung quanh cô không được can thiệp vào bất kỳ quyết định nào của công ty, một khi bị phát hiện, toàn bộ vốn chủ sở hữu đứng tên Đường Tư Vũ sẽ bị hủy bỏ.
Điều này là để phòng ngừa Hình Liệt Hàn!
Đường Tư Vũ hẳn là người chưa bao giờ nhúng tay vào công ty, và Khưu Lâm đã nhắm đúng vào điều này, vì vậy sắp xếp cô ngồi vào ghế Đồng sự, bà ấy cũng không có gì phải lo sợ nữa.
Vì Khưu Lâm là người thực thi cao nhất, các quy tắc và quy định này chỉ cần có chữ ký của bà là có hiệu lực ngay lập tức.
Trong hội trường của Nặc Đại, Khưu Lâm đang ngồi ở vị trí người dẫn đầu trong bộ âu phục chỉnh tề, còn Đường Y Y ở bên cạnh cô, tiếp theo là mười cổ đông của tập đoàn Đường Thị đang ngồi xung quanh, vị trí của Đường Tư Vũ là bên cạnh Đường Y Y, thuộc cổ đông lớn thứ hai.
Khi Đường Tư Vũ xuất hiện, thực sự khiến Đường Y Y khó chịu với vẻ mặt đầy kích động, Khưu Lâm nhìn cô ấy với điệu bộ nhã nhặn rồi mỉm cười: “Tư Vũ, đến đây, con ngồi xuống đi! Hôm nay dì chủ yếu muốn giới thiệu con với mọi người.”
“Xin chào mọi người, tôi tên Đường Tư Vũ, cha tôi là Đường Hùng, người đã từng là thành viên của Tập đoàn Đường Thị, tôi tin rằng mọi người đều không còn xa lạ với tôi, từ hôm nay trở đi, chúng ta sẽ cùng nhau quản lý công ty này và cùng nhau phát triển tương lai của công ty.”
Đường Tư Vũ đứng lên, giọng nói vang lón.
Mọi người có thể cảm thấy một áp lực không nhỏ trong giọng nói của cô ấy, và điều đó khiến mọi người sợ hãi khi đánh giá thấp sự trẻ tuổi và thân phận hiện tại của cô.
Khuôn mặt của Khưu Lâm hơi cứng lại, nhưng bà ấy là người vỗ tay đầu tiên.
“Nói rất tốt, Tư Vũ là cổ đông lớn thứ hai của công ty chúng ta.
Trong tương lai, chúng ta còn rất nhiều việc, đều cần phải xin ý kiến của cô ấy.
Tôi tin rằng cô ấy sẽ là đối tác vô cùng tốt của chúng ta.”
“Khưu tổng, tôi muốn xin được làm việc trong công ty, không chỉ với tư cách là một cổ đông.” Đường Tư Vũ trực tiếp đối mặt với Khưu Lâm..