Tô Hi cười hihi, đúng lúc này cô nghe thấy một giọng nữ quyền rũ phát ra từ bên Ôn Lệ Thâm, cách qua điện thoại dường như Ôn Lệ Thâm đang trao đổi gì đó với cô ta.
Lúc này lỗ tai Tô Hi lập tức dựng đứng, bên cạnh anh có phụ nữ? Chẳng phải anh về khách sạn sao? Tại sao lại có phụ nữ ở bên cạnh?
Theo giác quan thứ sáu của phụ nữ, Tô Hi liền nheo mắt, chẳng lẽ người đàn ông này đi công tác lại bí mật mang theo một người phụ nữ xinh đẹp dịu dàng nào ở bên cạnh? Đáng ghét.
“Sao lại không nói gì nữa rồi?” Ôn Lệ Thâm ở bên kia hỏi.
“Khu… anh về khách sạn rồi à! Chúng ta gọi video nhé? Em muốn xem phòng khách sạn của anh.” Tô Hi nói.
“Được! Anh vẫn đang ở trong thang máy.”
Một lúc sau, Tô Hi cúp điện thoại, mở video, khi Ôn Lệ Thâm mở máy lên, trong mắt Tô Hi liền hiện lên một khuôn mặt tuần tú quyến rũ, còn cô xuất hiện trong video với gương mặt mộc, cô lập tức cảm thấy xấu hỗ che mặt lại, chỉ lộ ra một đôi mắt, quan sát căn phòng của Ôn Lệ Thâm.
“Em tự che mặt mình làm cái gì? Cho anh nhìn một chút.” Ôn Lệ Thâm ở đầu dây bên kia có chút buồn cười hỏi.
“Không trang điểm, không tự tin, để em xem khách sạn của anhl Anh tránh ra chút.” Tô Hi muốn tìm manh mối trong phòng của anh, nếu trong phòng anh có một người phụ nữ thì nhất định sẽ bỏ lại một số đồ của nữ.
Ôn Lệ Thâm không nói gì, quay video mọi hướng, để cho cô xem thỏa thích.
Lại không biết rằng khuôn mặt nghiêm túc của Tô Hi xuất hiện trong video, khuôn mặt trong sáng và đáng yêu, cộng với đôi mắt thám tử của cô đảo qua đảo lại, tất cả đều lọt vào mắt anh, khiến anh không thể nhịn được cười: “Em đang tìm gì trong phòng của anh vậy?”
“Tìm đồ của phụ nữ.” Tô Hi buột miệng, nói xong cô còn vội vàng che miệng lại, có chút sầu não: “Em xem đồ trang trí…”
Ôn Lệ Thâm lúc này mới hiểu được tại sao gọi điện thoại không được, cứ phải quay video, người phụ nữ này nghỉ ngờ bên cạnh anh có phụ nữ sao?
“Vậy thì đừng tìm nữa, em sẽ không tìm được đâu.”
“Tại sao?”
“Bởi vì không có phụ nữ ở bên cạnh anh.”
Ôn Lệ Thâm rất kiên định nói.
“Thật sao? Vừa rồi anh đang nói chuyện với người phụ nữ nào vậy?”
“Nhân viên khách sạn.”
Tô Hi lập tức giấu mặt ngượng ngùng trả lời: “ÒI Vậy thì em tắt video đây.”
“Đợi đã, anh còn chưa được nhìn kỹ em, bỏ tay ra đi.” Ôn Lệ Thâm bá đạo đưa ra mệnh lệnh.
Tô Hi đành từng chút dịch tay ra sau đó, lộ ra khuôn mặt trắng nõn thanh tú mà nhìn chằm chằm anh, Ôn Lệ Thâm đưa mắt nhìn cô vài giây, rồi trực tiếp thổ lộ: “Anh nhớ em.”
Trong video, Tô Hi sững sờ vài giây sau đó xấu hồ tiến lại gần: “Em cũng nhớ anh, tạm biệt.”
Nói xong cô cúp máy, nếu nhìn tiếp nữa chắc cô sẽ ngứa ngáy khó chịu chết mắt.
Buổi tối, Hình Liệt Hàn lật xem sổ sách nội bộ của tập đoàn Đường thị, dựa vào ánh mắt của anh, trong nháy mắt đã nhìn ra vấn đề trong số sách, số tiền 20 triệu này đã được thanh toán xong chiều nay, vậy chắc chắn là Khưu Lâm muốn bịt miệng người đàn ông này nên đã đưa cho hắn một khoản tiền.
Trừ khoản đó ra, còn có một số khoản bất thường nữa, điều này cũng khiến Hình Liệt Hàm cảm thấy nghi ngờ, tuy nhiên đây là số sách nội bộ của tập đoàn Đường thị, trước tiên cứ giữ lại, trong tương lai, Đường Tư Vũ có thể chất vấn Khưu Lâm với tư cách là cỗ đông lớn thứ hai.
Nhưng hóa đơn 20 triệu này hoàn toàn có vấn đề.
“Hai mươi triệu, số tiền này đối với một người bình thường mà nói chắc chắn không hề nhỏ.
Nếu không phải vì giết người, Khưu Lâm cũng sẽ tuyệt đối không bao giờ đồng ý đưa cho người kia một số tiền khổng lồ như vậy.” Đường Tư Vũ đã rất chắc chắn nên việc bắt người đàn ông đó lại là một điều đầy hứa hẹn.
“Đợi ngày mai Hàn Dương tìm ra thân phận của người đàn ông đó, chúng ta hãy lên kế hoạch tiếp để hắn ta thú nhận những gì đã làm và để phía cảnh sát triển khai điều tra.”
“Như vậy, nói không chừng người đàn ông này sẽ vạch trần Khưu Lâm, và Khưu Lâm cũng sẽ bị dính líu, lật đổ bà ta cũng không phải chuyện khó.” Đường Tư Vũ siết chặt tay trong tiềm thức.
Bất kể thế nào, bà ta cũng nhất định phải trả giá thật lớn.
Hình Liệt Hàn nhẹ nhàng nắm tay cô: “Em yên tâm, quả báo của bà ta sẽ đến nhanh thôi.”
Một lát sau, Đường Tư Vũ bởi vì chuyện này mà vẫn chưa ngủ được, cậu nhóc bên cạnh cũng đã ngủ say rồi, bây giờ có lẽ cậu nhóc cũng đã xa mẹ khoảng một tháng rồi, nên lại bắt đầu dính lấy mẹ.
Con cái và người mẹ có mối quan hệ huyết thống không thẻ tách rời, vì vậy, sự phụ thuộc của đứa trẻ vào người mẹ mạnh mẽ hơn bát kỳ ai khác.
Đường Tư Vũ ôm lấy con trai mình, nhìn khuôn mặt ngây thơ và đáng yêu của cậu nhóc, cô khế thở dài.
Nếu giải quyết được Khưu Lâm, cô thực sự không muốn làm một người trong lòng đầy oán hận, cô muốn sống một cuộc sống nhỏ bình yên hạnh phúc bên con trai như trước kia..