Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi


“Đúng thế, chuyện này chúng tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua.”
Hai cảnh sát mặc cảnh phục bước vào, vẻ mặt không cảm xúc nói với Khưu Lâm: “Bà Khưu Lâm, bà bị nghi ngờ biển thủ công quỹ của công ty.

Mời đi theo chúng tôi một chuyền.”
Khưu Lâm lập tức quay đầu nhìn chằm chằm hai cảnh sát: “Các người dám động vào tôi thử xem.

Đây là công ty của tôi.

Ngoài công ty tôi sẽ không đi đâu.”
“Khưu Lâm, bà đừng vùng vẫy loạn xạ nữa.

Tập đoàn Đường thị rơi vào bước đường này, đều do một tay bà tạo ra.

Trước kia bà tự lấy tư cách là cổ đông lớn nhất, muốn sáp nhập công ty với công ty của Hình Nham.

Bây giờ, bà lại làm ra chuyện biển thủ công quỹ.

Chuyện này bà nhất định phải cho chúng tôi một lời giải thích.”
Khưu Lâm mặt như tro tàn, vẻ mặt tiều tụy.

Vốn bà đã lớn tuổi, lại tâm tư không ổn định, chỉ cảm thấy đầu hơi choáng váng, bà đưa tay vịn trên mặt bàn, trợ lý bên cạnh liền đỡ bà, vội hô lên: “Khưu tổng, bà sao vậy?”
Khưu Lâm hít một hơi thật sâu đầy tay trợ lý ra, bà ta ưỡn ngực, nhìn Đường Tư Vũ đầy oán hận: “Cô nghĩ muốn loại bỏ tôi khỏi công ty như thế này sao? Không dễ dàng như vậy đâu.”
“Đây không phải là ân oán tôi và bà, bây giờ là việc bà biển thủ công quỹ.” Lúc này, Đường Tư Vũ không muốn tranh cãi với bà ta.

“Tôi đã chuẩn bị tài liệu rồi, chuyện này xử lý như thế nào thì vẫn làm theo đúng thủ tục pháp lý đi.” Đường Tư Vũ mặt lạnh nói.

Một cổ đông bên cạnh lập tức cung kính nói: “Đường tổng, chuyện này chúng tôi toàn quyền giao cho cô xử lý.”
Khưu Lâm lập tức tái mặt vì tức giận, bây giờ nhóm cỗ đông này còn đổi luôn cách xưng hô với Đường Tư Vũ, nếu để Đường Tư Vũ giải quyết chuyện này, cô ta có tha cho bà không?
“Lão Hà, Lão Lưu, chúng ta kết giao hơn mười năm rồi, hai người làm thế này là sao? Tôi nói rồi, tôi có thể giải thích các khoản chỉ kia.” Khưu Lâm vẫn muốn dựa vào quan hệ tình nghĩa với những người này đề các cô đông cảm động, giúp bà lấy lại danh xưng.

“Khưu Lâm, bà đừng tính lừa chúng tôi nữa.

Chúng tôi không tin bà.

Chuyện này phải giải quyết như thế nào, với số tiền tham ô của bà, hừ! Bà tự lo đường lùi cho mình đi!”
Sắc mặt Khưu Lâm phút chốc trắng thêm vài phần, bà cầm điện thoại lên, tay run run mở máy, vừa định gọi điện thoại, Đường Tư Vũ đã bước tới, giật lây điện thoại: “Lúc này, bà có gọi ai cũng vô ích, không ai có thể cứu bà.”
“Trả điện thoại cho tôi, Đường Tư Vũ, cô đừng quá đáng, trả lại điện thoại cho tôi.”
Khưu Lâm gầm lên, khi định giành lại, cảnh sát đã khống chế bà, cưỡng chế giữ Khưu Lâm đưa ra ngoài, Hàn Dương bước theo sau.

Ngay khi Khưu Lâm rời đi, Đường Tư Vũ đã đứng ở vị trí đầu, quay sang tất cả các cổ đông: “Bước đi này của tập đoàn Đường Thị nhất định không phải điều mà cha tôi muốn thấy.

Vì vậy, tôi có một quyết định, sau năm mới, tập đoàn Đường thị sẽ ngỏ ý để tập đoàn Hình thị thu mua, đến lúc đó, tôi hy vọng sẽ nhận được sự ủng hộ của mọi người.”
“Có thể phát triển cùng tập đoàn Hình thị là điều chúng tôi mong đợi từ lâu.

Chúng tôi không có ý kiến gì.”
“Đúng thế, Đường tiểu thư, mọi chuyện đều nghe theo cô, vận mệnh tương lai của tập đoàn Đường thị cũng giao cho cô.”
Đường Tư Vũ nhìn nhóm cổ đông này, trong lòng thấy buồn cười, xem ra Hình Liệt Hàn đã làm đủ việc ở sau hậu trường mới có thể khiến cô đứng ở đây, mỗi lời nói ra đều sẽ nhận được phản hồi tích cực.

“Được rồi! Tiếp theo, chúng ta giải quyết chuyện của Khưu Lâm trước, cố gắng thu hồi những khoản tiền đó, bù lỗ cho công ty chúng ta, cuộc họp kết thúc ở đây!”
Nói xong, Đường Tư Vũ đưa Tiểu Trần rời khỏi phòng họp trước.

Vừa trở lại văn phòng của mình, Hàn Dương đã gọi đến.

Khưu Lâm bị tạm giữ hình sự.

Hơn nữa, những tài liệu mà luật sư gửi tới chỉ cần được xử lý hoàn tất thủ tục thì sẽ chính thức truy tố Khưu Lâm về tội danh tham ô.

Con số biển thủ lần này của bà ta rất lớn, bản án ước tính hơn mười năm tù.

Hơn nữa, tài sản dưới những tên nhận được tiền đều bị tịch thu.

Đường Tư Vũ thở phào nhẹ nhõm, đây mới chỉ là bước đầu tiên của cô, nếu chỉ án tù thì còn quá nhẹ, những gì bà ta làm trước đây hoàn toàn có thể khép vào tội tử hình.

Cô sẽ không để bà ta sống tốt như vậy, cô sẽ từng bước làm rõ việc bà ta hại chết cha cô.

Điện thoại di động bên cạnh Đường Tư Vũ reo lên, cô cầm lấy thì thấy là cuộc gọi của Hình Liệt Hàn, cô cười, nghe máy: “Alol”
Một giọng nói trầm ấm quyến rũ truyền đến: “Hàn Dương vừa báo với anh, em không sao chứ!”
Nghe giọng nói của anh, Đường Tư Vũ cảm thấy trong lòng có một cỗ ấm áp chảy qua.

Cô có thể kéo Khưu Lâm khỏi vị trí của bà ta một cách thắng lợi, tất cả đều là công lao của anh.

Nếu không có kế hoạch sau hậu trường và sự giúp đỡ của anh, cô sẽ không bao giờ có thể kéo Khưu Lâm xuống ngựa nhanh như vậy.

“Không sao, em rất vui, Liệt Hàn, cảm ơn anh.” Đường Tư Vũ nhẹ nhàng nói về phía bên kia điện thoại, giọng nói của cô lộ ra sự cảm kích, còn có dựa dẫm, phụ thuộc và tình yêu trìu mến.

Đầu bên kia cười tủm tỉm: “Em muốn cảm ơn anh như thế, vậy lễ vật cảm ơn tốt nhất chính là tặng chính em cho anh.”
Đường Tư Vũ bật cười, vén tóc bên tai đầy quyến rũ: “Được! Ngày đó sẽ không xa.

Cả nhà nhớ truyen.one nhé, có gì truy cập trực tiếp truyen.one gõ tìm nhé! Chúc cả nhà vui khỏe mùa dịch nhé!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui