Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi


Do nhờ tương đối gần, họ sẽ tự nhiên chạm vào cánh tay của nhau, cánh tay của Từ Dương nhiều lần chạm phải ống tay áo của Ôn Lương Diệu, điều này khiến lòng cô nổi lên như sóng dữ, càng tới gần anh càng làm trái tim cô dâng trào, lập tức mà đến.

Tình yêu, hóa ra đơn giản như vậy, chỉ cần thích thì sẽ không ngại ngần, vượt qua mọi khó khăn, thậm chí làm ra những chiêu trò ngây ngô đến lố bịch để được đứng bên cạnh anh ấy.

Vào lúc này, Từ Dương chỉ hy vọng Ôn Lương Diệu có thể quay đầu lại nhìn cô một cái, chúy ý đến cô hôm nay cũng rất đẹp, cũng rất xuất sắc.

Nhưng mà, ánh mắt Ôn Lương Diệu lúc này rời khỏi anh trai và chị dâu của mình, nhìn sang chiếc ghế đầu tiên của bàn bên cạnh, Hình Nhất Nặc đang chống cằm, mở mắt to quan sát xung quanh, sau đó thừa dịp cha mẹ không để ý thì lại nhanh chóng bóc một viên kẹo ra rồi ném vào trong miệng ngậm lấy.

Hành động nhỏ này của cô đã bị Ôn Lương Diệu nhìn thấy trên sân khấu, khóe miệng anh nở một nụ cười.

Hình Nhất Nặc cho rằng tất cả mọi người đều không để ý tới cô ăn vụng kẹo, ngắng đầu lên thì lại đụng phải ánh mắt nhìn thấy hết thảy của Ôn Lương Diệu kia.

Cô ấy đột nhiên phồng má trừng mắt nhìn anh cảnh cáo, như thể cô ấy đang nói, đừng nói với bố mẹ tôi.

Ôn Lương Diệu không quan tâm đến lời cảnh báo của cô, trong mắt anh, Hình Nhất Nặc giống như một đứa trẻ, không có chút lực uy hiếp nào cả.

Đúng lúc này, cô dâu chú rể trên sân khấu bắt đầu bước xuống, Tô Hi cùng Đường Tư Vũ đi vào hậu trường để thay váy, chốc nữa thì đi mời rượu mừng, ác phù dâu phù rễ khác đều trở về vị trí của mình đề thưởng thức bữa tiệc tân hôn tối nay.

Ở hậu trường, Tô Hi đưa bó hoa của mình cho Đường Tư Vũ: “Mình nhất quyết không có ném, chính là muốn chờ đưa cho cậu, truyền lại hạnh phúc, hạnh phúc của mình sẽ dành cho cậu.”
Đường Tư Vũ nhận lấy nó, cảm động và ôm lấy cô: “Hi Hi, cậu nhất định phải hạnh phúc.”
“Sẽ ah! Chúng ta sẽ hạnh phúc thôi.” Tô Hi cười nhẹ ôm chặt lấy cô, hai chị em cứ thế ôm nhau một lúc, Tô Thắm đi tới: “Nhanh thay y phục rồi đi ra ngoài chào hỏi khách khứa đi nào! Cũng ăn chút gì đi nhé.”
“Vâng! Em sẽ đi thay ngay đây.” Ở bên cạnh Tô Hi là nhân viên chuyên môn phục vụ, giúp cô cởi váy cưới, đổi lại một chiếc màu đỏ đi mời rượu mừng, dài như cái đuôi của mỹ nhân ngư, giúp cô có một đường cong hoàn mỹ, dáng người của Tô Hi vô cùng hoàn hảo.

Khi cả ba cùng nhau bước ra, là ánh mắt kinh ngạc của tất cả những người đàn ông trong hội trường, cô dâu xinh đẹp, dàn phù dâu bên cạnh cũng xinh đẹp, đại tiểu thư nhà Tô gia giống cô dâu vài phần kia cũng không chịu thua kém.

Đường Tư Vũ ngồi bên cạnh thằng bé, Đường Dĩ Hi lập tức nhào vào trong lồng ngực cô, ôm lấy cô: “Mami, hôm nay mẹ rất đẹp, mẹ nuôi cũng rất đẹp.”
“Hôm nay đẹp nhất, đương nhiên là mẹ nuôi của con rồi!” Đường Tư Vũ cười nói, bên cạnh Tưởng Lam lấy cơm cho nó, thằng bé hết nhìn đông lại nhìn tây, không chăm chú ăn cơm, thế mà Tưởng Lam vẫn là kiên nhẫn bón cho từng miếng một.

Lúc này, chỗ trống bên cạnh Hình Nhất Nặc, đột nhiên có người kéo ghế ra, cô ngạc nhiên ngắng đầu lên thây Ôn Lương Diệu ngồi xuống.

“Anh… sao anh lại ngồi ở đây!” Hình Nhất Nặc hỏi anh với vẻ bất mãn.

“Bàn của tôi đã đầy rồi, ngồi ở đây không được sao?” Ôn Lương Diệu cười hỏi.

Tưởng Lam lập tức trừng mắt nhìn Hình Nhất Nặc: “Trẻ con sao mà nói như vậy.”
Nói xong, bà lập tức cười ân cần với Ôn Lương Diệu: “Lương Diệu, ngồi đây.”
“Vâng ạ, bác gái.” Ôn Lương Diệu mỉm cười và gật đầu, nhìn sang bên cạnh là Hình Nhất Nặc đã bị giáo huấn, sắc mặt có chút nóng lên.

Hôm nay Ôn Lương Diệu tác phong thành thục hơn so với bình thường, cũng chói mắt cực kỳ.

Hình Liệt Hàn đang ngồi cạnh Đường Tư Vũ, Hình Chính Đình cũng bị gọi đi ngồi cùng bàn Ôn lão gia, bọn họ thế hệ trước có rất nhiều chủ đề, họ cũng thích uống rượu và tán gẫu đấy.

Hình Liệt Hàn không thích tham gia vào cuộc vui của những người lớn tuổi, nhưng chưa đầy một lúc, anh vẫn bị Ôn lão gia gọi qua.

Ôn Lương Diệu không uống rượu, Ôn lão gia cũng không kêu anh tới đó, thậm chí còn kêu anh đi mời khách trên bàn nhà Hình gia, lúc này vị trí bên cạnh liền trồng, Annie cười nói: “Đường tiểu thư, chỗ này còn không? Tôi vừa mới đến, chúng tôi có thể ngồi đây được không?”
“Đương nhiên là được rồi! Chị Annie, ngồi đi!” Đường Tư Vũ cười gật đầu, Annie cũng đem theo Từ Dương.

Từ Dương cứ như vậy tự nhiên ngồi bên cạnh Ôn Lương Diệu, cô cười tươi chào hỏi Ôn Lương Diệu: “Ôn thiếu gia, xin chào, tôi tên là Từ Dương, là đàn em của chị Tô lDHI”
Ôn Lương Diệu cũng biết cô là một thành viên trong đoàn phủ dâu, vì thế mà rất tự nhiên lễ phép đáp lại: “Xin chào.”
Hình Nhất Nặc cũng nhìn theo, mặc dù Từ Dương đã ra mắt, nhưng vì là nữ phụ của bộ phim truyền hình, cô lập tức tới thăm dò: “Chị Từ, em đã xem qua phim của chị rồi, chị diễn rất tốt đáy ạ.”
Từ Dương đương nhiên cũng biết, một bàn này đều là người của Hình gia, cô cong môi cười: “Cảm ơn tình cảm của em Hình.”
Hình Nhất Nặc nhìn cô với đo mắt to tròn, cô rất thích các nữ minh tỉnh, có lẽ vì thế mà cô ấy luôn muốn diễn xuất, nhưng lại không có cơ hội đó.

“Ôn thiếu gia, nghe nói anh thường biên tập kịch bản, cũng là một người tài hoa..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui