“Dì của anh và nhân viên của bà ấy vẫn đang trên đường đến, không vội đâu, em ngủ thêm lúc nữa đi.”
“Không ngủ nữa đâu, em phải dậy thôi, giò cũng không ngủ nỗi nữa.”
“Được.”
Hình Liệt Hàn đáp lời, ấn mở rèm 2 Ä > £ 2 ^ NI _ 2 cửa sô ra, chỉ thây ở bên ngoài rèm cửa tự động cả vùng biển mênh mông xanh rì đang hiện ra trước mắt.
Tâm trạng có chút cáu kỉnh của Đường Tư Vũ lập tức trở nên lắng dịu vô cùng sau khi nhìn thấy biển cả xanh rì rào này.
“Đẹp quá.”
Đường Tư Vũ tán thưởng, nhưng bây giờ không phải là lúc cô thưởng thức cảnh biển, cô phải dậy rồi.
Đường Tư Vũ vừa xoay người liền bị anh ôm vào lồng ngực, Đường Tư Vũ không kìm được khẽ cười ngắng đầu lên nhìn anh: “Lại sao thế?”
“Anh thật sự muốn đem giấu em đi, không cho bất cứ ai được chiêm ngưỡng em lúc đẹp nhất, bao gồm những vị khách mời nam kia, và đặc biệt là Mộ Phi.”
Hình Liệt Hàn nghiền răng nói, gương mặt anh tuần tràn ngập sự ghen tuông.
Có thể ghen đến mức độ này, quả thật Đường Tư Vũ cũng đành cạn lời, cô ôm lấy anh dỗ dành: “Em cũng đã là người của anh rồi, anh còn gì chưa thỏa mãn nữa?”
Đúng, Hình Liệt Hàn còn gì mà chưa thỏa mãn nữa? Quả nhiên vừa dỗ là đã ổn ngay, anh cúi đầu xuống hôn lên gương mặt nhỏ nhắn của cô: “Được, anh rất thích nghe câu này.”
Đường Tư Vũ buông tay anh ra, rồi liền đi vào phòng tắm đánh răng, Hình Liệt Hàn khẽ cắn đôi môi mỏng, gương mặt anh tuấn đón ánh nắng vàng sớm mai, đẹp như ngọc tạc, không chê vào đâu được.
Hôm nay, anh sẽ trở thành chú rễ đẹp trai nhất.
Một lúc sau, Đường Tư Vũ và Hình Liệt hàn đi đến phòng nghỉ chuyên dành để trang điểm ở bên cạnh, Tưởng San dẫn theo học trò mà bà tâm đắc nhất – nhan mộng cùng với đội ngũ nhân viên đến nơi, Tưởng San cũng tham gia vào lễ cưới nên bà làm việc đương nhiên rất có chừng mực.
“DÌ, con giao Tư Vũ cho dì đó.”
Hình Liệt Hàn ôm lấy vai bà nói.
Tưởng San cười: “Yên tâm đi! Hôm nay chắc chắn dì sẽ tặng cho con một cô dâu thật xinh đẹp.”
“Đương nhiên con tin rồi, hơn nữa, cô dâu của con vốn dĩ đã xinh đẹp rồi.”
Nói xong, còn không quên nhìn sang Đường Tư Vũ, Đường Tư Vũ chỉ cảm thấy mặt mình hơi nóng lên, người đàn ông này sao lại trở thành một người cuồng khoe khoang vợ vậy chứ?
Tưởng San cũng rất tán thành nói: “Đúng vậy! Giờ con đã biết con có phúc như thế nào chưa?”
“Tư Vũ, tớ tới rồi đây.”
Đằng sau, Tô Hi cũng Tô Thắm nắm tay nhau đi vào, Đường Tư Vũ nói với hai người bọn họ: “Hi Hi, chị Thám.”
Tô Thắm cười gật đầu với cô, Hình Liệt Hàn là đàn ông, không tiện tham gia vào cuộc trò chuyện của phụ nữ, nên anh nói với Tô Hi: “Lệ Thâm đâu!”
“Anh ấy ở phòng nghỉ bên cạnh, anh đi sang với anh ấy đi!”
“Được.”
“Nửa tiếng sau nhớ quay lại trang điểm, thay lễ phục cho chú rễ nhé.”
Tưởng San nhắc nhở anh.
Hình Liệt Hàn rời khỏi, Tưởng San liền bắt đầu trang điểm cho Đường Tư Vũ, Tdô Thám ở bên cạnh là phù dâu, cũng được một chuyên viên trang điểm trang điểm cho, còn cả Nhan Mộng nữa, không lâu sau Hình Nhất Nặc cũng đến nơi, Tưởng Lam bề cậu nhóc đi vào.
“Cháu trai của bà, trông giống cha cháu quá thôi, như đúc từ một khuôn ra vậy!”
Tưởng San yêu quý bế cậu nhóc vào lòng.
“Bà trẻ.”
Cậu nhóc lịch sự chào.
“Nhìn cái miệng nhỏ ngọt chưa kìa, hôm nay bà trẻ cho con một lì xì thật lớn.”
Tưởng San nựng gương mặt nhỏ trắng nõn của cậu nhóc: “Đúng là một cậu nhóc đáng yêu.”.