Đêm nay mặc dù là đêm tân hôn của họ, nhưng Hình Liệt Hàn cũng chỉ ôm cô ngủ một giấc.
Đường Tư Vũ cũng chỉ có ở trong lòng hắn mới có thể yên tâm ngủ.
Sáng sớm.
Điện thoại của Hình Liệt Hàn vang lên, hắn nhìn Đường Tư Vũ vẫn đang ngủ liền cầm điện thoại ra khỏi phòng, đi đến ban công nghe máy: “Alol”
“Tôi vừa mới đến đồn cảnh sát tìm hiểu một chút.
Cái chết của Đường Y Y không phải ngoài ý muốn, là bị cưỡng bức mà chết.
Cảnh sát đã tìm ra ba người đàn ông đến tìm cô ta lúc đó, nhưng cả ba đều đã trốn ra nước ngoài, tạm thời vẫn chưa tìm thấy họ.”
“Luật sư đã chuẩn bị xong, tôi lập tức mang Tư Vũ đến gặp.”
“Họ đã đến công ty rồi.”
“Tốt”
“Ông chủ, tôi cũng đã xem đoạn video về vụ tai nạn của Mộ Phi.
Nó là giả.
Hẳn là Hình Nham muốn giết anh ta sau đó tiêu hủy chứng cứ trong tay anh ta.”
“Tôi biết.”
“Ông chủ, anh nên cẩn thận một chút.
Hình Nham có rất nhiều tai mắt.
Lỡ như ông ta biết anh có nhúng tay vào chuyện này, ông ta chắc chắc sẽ không để yên.”
“Tôi biết rồi.”
Hình Liệt Hàn nói xong, quay người lại liền nhìn thấy Đường Tư Vũ đứng phía sau.
Hắn lập tức đưa ra quyết định nói: “Anh định trước tiên đưa ba mẹ và con trai ra nước ngoài nghỉ dưỡng.
Trong khoảng thời gian này, họ không nên ở trong nước.”
“Được.”
“Nhất Nặc, Nhất Phàm cũng đi cùng.
Hình Nham đối với nhà ta hiểu quá rõ, anh không hy vọng lúc này họ xảy ra bất cứ chuyện gì.”
Đường Tư Vũ rất đồng ý với hắn, đúng lúc tuần trăng mật của hai người là ở một hòn đảo tư nhân, chỉ cần hành tung được giải quyết ổn thỏa, trong một khoảng thời gian ngắn Hình Nham tuyệt đối sẽ không tìm thấy mấy người họ.
“Anh sẽ đi bàn với ba chuyện này.
Em đi chuẩn bị một chút, lát nữa anh sẽ đưa em đi gặp luật sư.”
“Anh đi đi! Cũng xem con trai một chút.”
Hình Liệt Hàn đi rồi, Đường Tư Vũ quay trở về phòng tìm quần áo mặc vào, lúc lựa chọn màu sắc, cô chọn một bộ váy xám.
Nghĩ đến Đường Y Y vẫn còn nằm ở một nơi lạnh như băng, cô hy vọng chuyện này sớm chấm dứt, để cô ta được yên nghỉ.
Hình Liệt Hàn không giấu ba mình, đem mọi chuyện nói ra hết.
Hình Chính Đình dặn dò họ phải cần thận mọi việc, ông sẽ mang theo người nhà xuất ngoại để họ không phải lo lắng.
Đồng thời, với tư cách là người của Hình gia, ông thay người Hình gia cảm thấy đau lòng cùng phẫn nổ trước Hình Nham, quả thực làm mắt thể diện liệt tổ liệt tông.
Lúc Đường Tư Vũ xuống lầu, Hình Liệt Hàn đang đợi cô, hai người cùng nhau đến công ty.
Tai mắt của Hình Nham rất nhiều, nhưng ông ta chỉ một mực chú ý tình hình của Mộ Phi ở bệnh viện.
Ông ta nghĩ rằng, Mộ Phi đã bị thương thành như vậy, anh ta sẽ không còn sức lực lại đối phó với ông ta nữa.
Nhưng mà Mộ Phi còn sống, nguy cơ vẫn chưa hết, ông ta vẫn phải cần thận đối đãi.
Chỉ là hiện tại bên cạnh Mộ Phi có rất nhiều vệ sĩ, ông ta vẫn chưa có biện pháp tiếp cận.
Trong phòng họp của tập đoàn Hình thị, Đường Tư Vũ và Hình Liệt Hàn giao băng ghi hình lại cho luật sư, họ đều lựa chọn tránh né, để luật sư xem xong băng ghi hình này.
Sau khi luật sư xem xong thì họ tiếp tục thảo luận chuyện kiện tụng cụ thể với ông ấy.
Sau khi luật sư xem xong, vẻ mặt rất nghiêm trọng, và định nghĩa tính chất nghiêm trọng của chuyện này.
Đối với việc kiện Hình Nham, có hiệu quả chứng cứ mạnh mẽ, tuyệt đối phù hợp với sự thật phạm tội.
“Luật sư, ông chuẩn bị tài liệu, lúc nào tôi cũng có thể lên tòa.”
Đường Tư Vũ lạnh.
lùng nói.
“Được, ngày mai tôi liền nộp tài liệu lên chuẩn bị tố tụng.”
“Chúng tôi đợi tin của ông.”
Hình Liệt Hàn nói.
Luật sư vô cùng cung kính gật đầu với hắn: “Yên tâm đi! Hình tổng, vụ án này tôi nắm chắc phần thắng.”
Luật sư rời đi, Đường Tư Vũ trầm mặc mà ngồi bên cạnh, im lặng không nói.
Cô ngắng đầu lên nói: “Chúng ta bắt buộc phải cẩn thận chút, ngộ nhỡ để Hình Nham biết được chúng ta đang kiện ông ta thì nhất định sẽ cố hết sức ngăn chặn.”.