Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi


Chỉ là Đoạn Tử Hiên đợi cả một ngày vẫn không gặp được Tô Thắm, mà hôm nay ngài tổng thống cũng không đến văn phòng làm việc, điều này làm Đoạn Tử Hiên suy đoán, khả năng là Tô Thắm đến chỗ tổng thống xử lý công việc rồi.

Cái này khiến Đoạn Tử Hiên càng lo âu hơn nữa.

Tô Thắm hôm nay thực sự rảnh rỗi đến hoảng sợ, Hiên Viên Thần ở thư phòng xử lý công việc, Lý Lâm luôn ở bên cạnh giúp đỡ, cũng không gọi cô làm cái gì, Diệp Đông còn đặc biệt làm trà chiều mang lên cho cô, Tô Thắm cảm giác được yêu thương trong lo sợ.

Cô ở đây không phải để hưởng thụ, cô đến để làm việc mài Cuộc sống như thế này khiến cô hoảng loạn bất an, lo sợ mình sẽ bị sa thải.

Hơn nữa trong từ điển của cô không có hai chữ “lười biếng” này.

Một ngày cứ như vậy mà trôi qua, Tô Thắm ngồi trên ghế sofa trước cửa số đọc sách, ngoài cửa số đã là cảnh thưởng hoàng hôn.

Lúc này, toà nhà tổng thống đã bật đèn sáng trưng, Diệp Đông đang chuẩn bị cơm tối, Lý Sâm đi về, Hiên Viên Thần kết thúc một ngày làm việc của anh Lúc ăn tối, bầu không khí rất yên tĩnh, dưới ánh sáng của đèn thủy tinh, bóng của Tô Thắm và Hiên Viên Thần bao phủ nhau.

“Đầu gối còn đau không?”
Hiên Viên Thần quan tâm hỏi một câu.

Tô Thám vội lắc đầu: “Hết đau rồi.”
Hiên Viên Thần cong môi nở nụ cười: “Chưa thấy nhân viên nào như cô, được nghỉ mà không vui sao?”
Tô Thắm mím môi ngước đôi mắt trong như nước cất nhìn anh nói: “Tôi tới để làm việc chứ không phải đến để hưởng thụ ngày nghỉ, anh cho tôi làm việc tôi sẽ càng vui vẻ.”
“Được rồi! Bắt đầu từ ngày mai cô quay trở về làm việc đi!”
Hiên Viên Thần bất đắc dĩ nhìn cô.

Tô Thắm mím môi cười, tiếp tục ăn cơm, bên cạnh Hiên Viên Thần lúc này là cái cốc thuộc về anh mà hôm qua Tô Thắm đã uống, lúc này, anh đang cầm cốc uống trà.

Đôi mắt sáng rực rỡ của Tô Thám lóe lên tia xấu hồ, tối qua cô khát quá nên đã uống hết nước trong cốc anh mang đến.

Giờ nhìn cái cốc trong tay anh, lòng cô bỗng nhiên có chút cảm giác khó diễn tả bằng lời.

Ăn cơm xong, lúc Diệp Đông dọn dẹp, Tô Thám định đến giúp một tay nhưng bị anh ngăn cản.

“Tiểu Thắm, em cứ nghỉ ngơi đi, chuyện như thế này cứ để anh.”
Tô Thắm bắt đắc dĩ cười cười, bây giờ cô còn có thể làm gì chứ? Cô khẩn cầu muốn làm chút chuyện gì đó đền bù cho sự áy náy của bản thân.

Đúng lúc này điện thoại trong tay Tô Thắm kêu lên, cô cầm lên nhìn, là số lạ gọi đến.

Viên Hiên Thần đang ngồi trên ghế sopha uống trà ngước mắt nhìn sang, Tô Thám vội nghe điện thoại: “Alo, xin chào.”
“Tô Thám, là anh” Giọng nói ôn nhu của Đoạn Tử Hiên truyền đến.

Nghe thấy giọng nói của Đoạn Tử Hiên, sắc mặt Tô Thâm hơi biến đổi, cô vội vàng che điện thoại ra khỏi phòng khách, ở dưới đèn đường ngoài vườn nghe điện thoại.

“Anh có chuyện gì sao?”
Ngữ khí Tô Thắm hỏi vô cùng lãnh đạm.

“Thám Thám, khi nào thì em có thời gian, anh muốn nói chuyện riêng với em.”
Đoạn Tử Hiên gọi cô bằng tên thân mật ngày †rước.

Tô Thắm lập tức có chút chối bỏ: “Anh vẫn nên gọi tôi là Tô Thám đi! Chúng ta đã không còn quan hệ gì nữa rồi.”
“Anh biết em rất hận anh, trước đây anh cũng có lỗi với em, nhưng tình cảm anh dành cho em chưa bao giò thay đổi, anh vẫn yêu em.”
Đoạn Tử Hiên bày tỏ tình cảm của anh ta qua điện thoại.

Tô Thắm căn bản không muốn nghe anh ta nói những lời này, cô lạnh lùng nói: “Xin lỗi, tôi rất bận.”
Nói xong cô liền cúp điện thoại.

Tô Thám nhẹ nhàng thở ra một hơi, Đoạn Tử Hiên không xuất hiện thì cố thật sự còn có chút tiếc nuối đoạn tình cảm năm đó, nhưng anh ta xuất hiện rồi, cô mới phát hiện, mình đã buông tay đoạn tình cảm đó rồi, kể cả Đoạn Tử Hiên có đứng trước mặt cô, cô cũng sẽ không yêu anh ta nữa.

Cách thức đối xử với tình cảm rất thẳng thừng, yêu là yêu, không yêu là không yêu, chưa từng nghĩ sẽ có một mối quan hệ lằng nhằng dây dưa không dứt nào.

Bóng dáng Hiên Viên Thần đột nhiên xuất hiện ở cửa, Tô Thắm cầm điện thoại, tinh thần còn có chút run sợ, cô không phát hiện ra anh đã đi đến bên cạnh, lúc cô phát hiện ra liền luống cuống mất mấy giây.

Vội vàng giấu đi dáng vẻ thất thần của mình, cô bình tĩnh lại, mỉm cười nói: “Ngài tổng thống.”
Mắt Hiên Viên Thần không bỏ qua dáng vẻ thất thần ban nãy của cô, anh đoán cuộc điện thoại lúc nãy chắc là của người bạn trai cũ Đoạn Tử Hiên, bọn họ quay lại rồi?.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui