Tô Thấm đối với cặp ánh mắt hiền lành này, bỗng có chút bối rối, cô cũng không rõ mối quan hệ giữa cô và Hiên Viên Thần là gì, là yêu nhau sao?
Trình Tuyết Lam cũng không làm khó cô, bà nhắc chén trà uống một ngụm: “Cô không nói, tôi cũng biết, hai người đang yêu nhau đúng không?”
Sắc mặt Tô Thắm liền không tốt, hóa ra phu nhân này đã biết rõ, chỉ là điều khiến cô lo lắng là, lần này bà kêu cô đến đây là vì lý do gì? Tiếp cận cô? Hay là… “Tô tiểu thư, tôi đã xem qua thành tích công việc của cô, cô rất ưu tú, cũng là một người rất biết cố gắng, tôi tin tưởng, dù không ở bên con trai tôi, cuộc đời của cô vẫn rất tốt.”
Tim Tô Thấp trùng xuống, cô hiểu, cô yên lặng mím môi cười: “Cảm ơn sự khích lệ của phu nhân.”.
||||| Truyện đề cử: Chú Đừng Qua Đây! |||||
“Cô biết vì sao mà tôi biết được chuyện này không? Ngày hôm qua ở trong phòng vệ sinh, tôi nghe thấy hai người nhân viên cực kỳ cay nghiệt nói về cô, nói cô sử dụng thủ đoạn, mê hoặc tổng thống, nói cô muốn làm tổng thống phu nhân tương lai, lúc đó tôi cực kỳ tức giận.”
Tô Thắm bất an, cô ngẩng đầu lên thay mình thanh minh: “Phu nhân, từ trước đến nay tôi đều không dám mộng tưởng làm tổng thống phu nhân tương lai, dù chuyện tôi ái mộ tổng thống là thật, nhưng đó cũng rất bình thường, chỉ đơn giản là sự hâm mộ, không dám mang theo bắt kỳ hi vọng hay lợi ích nào.
Nghe thấy Tô Thắm nói, Trình Tuyết Lam thở dài một hơi: “Cô là một người hiểu chuyện, điểm này, tôi rất yên tâm, tôi đối với con trai ta cũng có lòng tin, nếu như nó là một đứa dễ bị nữ sắc mê hoặc, thì cũng sẽ không có những thành quả như bây giờ.”
Tô Thắm từ trong lời nói của vị phu nhân này, biết được bà rất hiểu rõ con trai của bà, mang theo sự tự tin và kiêu ngạo.
Cũng đúng, có một người con như Hiên Viên Thần thế kia, bà rất đáng để tự hào.
Trình Tuyết Lam nhìn cô rồi chỉ chén trà trên bàn: “Tô tiểu thư uống trà đi!”
Tô Thắm cũng có chút khát, cô cầm chén trà lên, uống một ngụm, rồi đặt xuống.
Trình Tuyết Làm nhìn cô uống trà xong, mới tiếp tục nói: “Tô tiểu thư, tôi tìm tới cô, là hy vọng cô có thể rời xa con trai của tôi, dù giữa hai người đang có tình yêu, cũng mong cô có thể rời khỏi nó, có được không?”
Đôi mắt thanh tịnh của Tô Thắm, giờ phút này hiện lên sự chua xót, cô mấp máy môi, rồi gật nhẹ đầu.
Không có nguyên nhân, cô phải làm như vậy, bởi vì người kia là tổng thống, cô ở bên anh thì có thể giúp gì cho anh đây.
“Cô nhất định sẽ nghĩ, vì sao tôi lại bảo cô rời xa con trai tôi, làm mẹ của nó, tôi cũng hy vọng nó có thể tìm thấy được người con gái mà nó thích, nhưng nó đang đứng ở vị trí kia, tôi càng hy vọng nó có thể tìm được một cuộc hôn nhân có lợi cho tương lai hơn.”
Tô Thắm nghĩ đến cháu gái của vị Tướng quân lần đó, gia tộc của nhà cô gái kia khẳng định sẽ giúp đỡ được anh.
“Cô rất tốt, nếu như nó không là tổng thống, cô với nó ở bên nhau, tôi nhất định không phản đối, nhưng, nó đã là tổng thống, cũng không thể vô tri vô năng, giới chính trị phức tạp, quyền lực của hoàng tộc ngày càng bị suy yếu từ thế hệ này sang thế hệ khác, thậm chí sẽ bị lật đổ hoặc thủ tiêu, chúng tôi chỉ có thể có gắng ổn định giữ vững nó từ thế hệ này sang thế hệ khác.
Chỉ có những thành tích chính trị cực kì nỗi bật thì quyền lợi hoàng gia mới có thể trụ vững.”
Nói xong, Trình Tuyết Lam thở dài một hơi: “Tôi không biết cô có thể hiểu được điều này không, tôi hy vọng cô có thể hiểu được.”
Tô Thám nhìn bà, nghiêm túc gật đầu: “Phu nhân, tôi hiểu.”
“Cô thật sự đã hiểu?”
Trình Tuyết Lam vui mùng nhìn cô.
“Tôi biết nên làm như thế nào.”
Tô Thắm đương nhiên hiểu, thậm chí cô còn xuất hiện cảm giác sợ hãi, sợ vị trí của Hiên Viên Thần bị lung lay, sợ anh sẽ gặp biến cố.
Anh là một người đàn ông ưu tú, xuất sắc.
Anh nên đứng mãi ở vị trí cao kia, gây dựng đại nghiệp.
Nếu như cô chủ động rời khỏi anh, có thể giúp anh phát triển sự nghiệp, cô cũng không oán không giận.
“Cô gái, tôi nên làm gì để tạ lỗi với cô đây?”
Trình Tuyết Lam đột nhiên đau lòng nói.
Tô Thấm lắc đầu cười một tiếng: “Phu nhân, không cần đâu, tôi sẽ làm theo như hy vọng của ngài.”
Trình Tuyết Lam gật gật đâu, lúc này, có một cô hầu gái tới để châm thêm trà cho cô, Tô Thám liền ngắng đầu lên nói: “Không cần thêm nữa, tôi còn có chút chuyện, tôi đi trước.”
Trình Tuyết Lam đứng dậy: “Được, tôi tiễn cô..