Sau khi yên lặng ăn sáng, Hiên Viên Thần đứng dậy, rót một ly nước ấm trong cốc, cầm thuốc đưa đến trước mặt cô: “Uống xong hãng đi.”
“Tôi về nhà uống cũng được mà.”
Tô Thắm vừa nghĩ như thế, cô sẽ về nhà uống thuốc.
Hiên Viên Thần kiên quyết: “Uống ở đây rồi về.”
Tô Thám sững sờ, bá đạo thật sự mà.
Về tới nhà Tô Thắm vẫn còn nặng trĩu, Lý Thiến rõ ràng thấy cô ra ngoài với một đồ khác, bây giờ lại mặc một bộ đồ mới quay lại, bà có chút kinh ngạc: “Tối qua con đi đâu đấy?”
“Tối hôm qua con cảm thấy hơi khó chịu nên ở nhờ nhà một người bạn.”
“Bạn nam hay nữ?”
“Đương nhiên là nữ.”
Tô Thắm cười đáp.
Lý Thiến cũng hy vọng là nữ, dù gì con gái cần giữ thanh danh trong sạch.
Thấy bà cầm theo thuốc bèn hỏi han một chút bệnh tình của cô.
Giữa trưa, trong khu vườn bên ngoài toà nhà tổng thống, một chiếc xe ô tô màu đen từ từ chạy vào, vệ sĩ xuống xe rất nhẹ nhàng mở cửa.
Trình Tuyết Lam dẫn đầu bước xuống, ngay phía sau là một bóng dáng trẻ trung tao nhã cũng bước xuống.
Cô gái có mái tóc dài hơi xoăn, buộc hờ sau đầu, mặc áo gió màu quả mơ làm cô thêm phần đoan trang, tao nhã.
Khuôn mặt xinh đẹp phóng khoáng, đường nét thanh tú, tôn lên vẻ đẹp của khuê nữ đại gia.
mỹ, cô là cháu gái của Lâm tướng người mà Trình Tuyêt Lam nhìn trúng, Lâm Băng Nguyệt.
“Băng Nguyệt, nào vào thôi.”
Trình Tuyết Lam nói với cô.
“Vâng, dì Lam.”
Lâm Băng Nguyệt lập tức vươn tay nắm lấy cánh tay bà, cũng rất ân cần nâng đỡ.
Trình Tuyết Lam rất vui vẻ liếc nhìn cô một cái, võ nhẹ lên mu bàn tay: “Nhìn thấy con trai dì cũng đừng căng thẳng, cứ xem nó như một người anh trai.”
Một sự ngại ngùng thoáng qua trong mắt Lâm Băng Nguyệt, cô ậm ừ.
Trong đại sảnh, Hiên Viên Thần đã sớm
nhận được tin tức, hôm nay chọn làm việc ở nhà.
Lúc này đây, Lý Sâm nhìn thây phu nhân và Lâm tiểu thư bước vào liền mỉm cười: “Phu nhân, Lâm tiểu thư, mọi người đến rồi.”
“Nó đâu rồi?”
“Dạ ngài ấy còn ở thư phòng duyệt công văn.
“Gọi nó ra đây.”
“Vâng!”
Lý Sâm nói xong liền quay người đi về phía phòng làm việc, Lâm Băng ánh mắt Nguyệt lộ ra tia mừng rỡ cùng mong chờ nhìn về phía Lý Sâm đang đi.
Kỳ thật lần ra mắt này có thể nói có thể chỉ là chuyện một sớm một chiều.
Lâm Băng 8 Nguyệt không kén chọn anh, hoặc qóa thê nói là cô đang đợi anh chọn cô.
Nếu như anh bằng lòng, sẵn sàng kết giao hoặc kết hôn, cô trăm phần trăm đồng ý.
Trong thư phòng, Lý Sâm gõ cửa và đi vào: “Thưa ngày, phu nhân và Lâm tiểu thư đến rồi.
Hiên Viên Thần đặt bút trong tay xuống, giống như đang giải quyết chuyện còn phiền phức hơn công việc của anh, anh khẽ thở dài, đứng dậy, bộ âu phục chưa cài cúc.
Lý Sâm nhìn thấy, lập tức tiến lên chuẩn bị chỉnh lại áo cho anh.
“Không cần phiền ông.”
Hiên Viên Thần tự cài nút của bộ vest.
Lâm Băng Nguyệt đang ngồi trên ghế sô pha, lúc này cô nghe thây tiêng bước chân “
từ cuối hành lang, ánh mắt cô lập tực nhT chú nhìn theo chằm chằm.
Không ngờ lại có một thân hình cao lớn quyền rũ lọt vào mắt cô.
Cao quý và chói lọi, hoàn hảo như một vị thần.
Cô lập tức đứng dậy đón anh..