Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi


Trong lòng Lý Sâm lập tức căng thẳng, xem ra ông không thích hợp cứ đứng ngốc ở đây.

“Tôi về văn phòng xử lý tài liệu trưóeg Lý..

Sâm nói xong, nhanh chóng đi ra cửa.

Vừa lúc gặp Tô Thám ở hành lang, Lý Sâm lập tức ngăn cô lại: “Tiêu Thắm, cháu muốn thuyên chuyển tại sao lại không nói trước với ngài tổng thống một câu?”
Tô Thắm đoán chắc bởi vì chuyện này, cô áy náy nói: “Chú Lý, cháu xin lỗi.”
Lý Sâm thở dài: “Người cháu nên xin lỗi không phải là chú, là ngài tổng thống.

Ngài ấy thoạt nhìn vô cùng chắn kinh, cũng vô cùng tức giận.

Lúc cháu đi vào, tốt nhất không nên lại làm ngài ấy giận.”
Tô Thắm gật đầu, lướt qua Lý Sâm, đi về hướng văn phòng của Hiên Viên Thần.

Lúc đưa tay gõ cửa, cô vẫn chần chờ mộbeiút.

mm Cô lau đi khóe mắt, đem nước mắt lau khô, chỉnh sửa lại trang phục, hít sâu một hơi, làm xong chuẩn bị, cô mới gõ cửa.

“Vào đi.”
Giọng nói người đàn ông bên trong trầm thấp, thuần hậu.

Tô Thắm đẩy cửa vào, chỉ trước bàn làm việc, ánh mắt Hiên Viên Thần từ lúc cô đầy cửa vào liền khí thế bức người gắt gao khóa chặt cô.

Tô Thấm rũ mắt, đi đến trước mặt anh, ngắng đầu bình tĩnh nhìn anh.

Hiên Viên Thần ném lá thư thuyên chuyển đến trước mặt cô: “Nói cho anh biết, đây là chuyện gì?”
Tô Thắm nhìn lá thư thuyên chuyêạ gkia, mm.

mím chặt đôi môi đỏ mọng, cầm lấy thư thuyên chuyển đưa cho anh: “Tôi hy vọng ngài tổng thống có thể ký tên.”
Sắc mặt Hiên Viên Thần phút chốc trầm xuống: “Cho anh một lý do, tại sao muốn đị?”
Trong phòng làm việc không khí cực kỳ căng thẳng, Tô Thắm cảm nhận được ánh mắt của người đàn ông, khiến cô như muốn bị bóp nghẹt, cô phải hít thở sâu một hơi, mới làm bản thân trần tĩnh, lên tiếng nói.

“Tôi muốn đổi công việc, công việc hiện tại đối với tôi mà nói, không có ý nghĩa.”
Tô Thắm mở miệng nói.

Hiên Viên Thần nghe xong lời của cô, sắc mặt lập tức khó coi, làm việc cạnh anh, đối với cô mà nói là một việc không có ý nghĩa?
“Xin lỗi, tôi biết như vậy là không đúng, nhưng thật sự tôi không muốn làm những công việc như bưng trà rót nước như thế này nữa, tôi hy vọng ngài có thể phê chuẩn đơn để tôi được điều chuyển.”
Tô Thắm nén lòng mà lên tiếng.

Đối với cô, công việc này cực kỳ có ý nghĩa, chỉ cần ở cạnh anh bưng trà rót nước hằng ngày, cô cũng thấy cực kỳ vui vẻ thỏa mãn.

Sắc mặt Hiên Viên Thần cực kỳ khó coi, bởi vì, rất ít người có gan nói những điều như thế với anh, còn dám ghét bỏ công việc anh giao.

“Nói như vậy, tôi làm em cảm thấy không có ý nghĩa gì?”
Hiên Viên Thần cắn răng nhìn cô nói.

Trái tim Tô Thắm bị bóp nghẹt, cô hô hấp không thông, cô cắn chặt môi, rũ mắt xuống.

“Em chưa từng đem tôi đặt trong lòng?”
Hiên Viên Thần hỏi lại một lần, tay để trước bàn đã nắm chặt thành quyền, không phải vì anh muốn động thủ với ai, mà bởi vì tâm anh đau, đối với chuyện tình cảm, chưa bao giờ anh có cảm giác đau lòng như thế này.

Cảm giác này, lạ lẫm nhưng rất mãnh liệt, chiếm lấy trái tim anh, như một lớp hàng rào gai vô hình.

“Xin lỗi, tổng thống, tôi biết ngài yêu thích tôi, nhưng tôi lại không đủ tư cách để được ngài yêu thích, đối với tôi mà nói, tình yêu của ngài quá nặng nề, quá áp lực, tôi không có cách nào tiếp nhận nỗi.”
Tô Thắm giả vờ không quan tâm, không nhìn thấy sự mắt mát trong mắt của người đàn ông ngồi đối diện, cũng bỏ qua nỗi đau trong tim cô.

Đã đi đến bước này, cô cũng không thể nào quay đầu nữa rồi.

Trên mặt Hiên Viên Thần bỗng toát ra ý cười, đó là nụ cười khổ gượng gạo, anh ngẳng đầu lên nhìn cô nói: “Em từ chối tôi, vì em thấy tình yêu của tôi gây áp lực cho em?”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui