“Lập tức đi điều tra, tôi muốn biết là ai.”
Giọng nói của Hiên Viên Thần có chút cấp bách.
Lý Sâm đương nhiên là biết, đợt chuyển công tác lần này của Tô Thắm căn bản là không có người phỏng vấn, dựa vào thành tích làm việc của cô trước đây cho dù có được thăng chức lên làm Phó bộ trưởng cũng có thể hiểu được, chỉ là cô muốn tiến A vào phần công tác này chung quy vẫn cần phải có một người phỏng vấn.
Hiên Viên Thần đang đợi tin tức từ Lý Sâm, thế nhưng não bộ của anh lại lập tức vận chuyển, chức vụ Phó bộ trưởng vô cùng quan trọng, nếu như Tô Thắm muốn chuyển qua đó công tác vậy thì toàn bộ chữ ký của anh ở đây buộc phải giao cho một người khác, đó chính là Bộ trưởng Bộ từ thiện.
Hiên Viên Thần cắn răng nhắc chiếc điện thoại bàn trước mặt lên.
“Alo, xin chào.”
Đầu dây bên kia truyền tới giọng nói thuần hậu của một người đàn ông.
*Xin chào, Bộ trưởng Lý, tôi là Hiên Viên Thần.”
Hiên Viên Thần tự báo thân phận của mình.
Đầu dây bên kia Bộ trưởng Lý quả nhiên vô cùng cung kính: “Ngài tổng thống là ngài sao! Ngài có chuyện gì vậy?”
“Bộ trưởng Lý, tôi muốn hỏi thăm một chút, vài ngày trước, trợ lý của tôi Tô Thắm đột nhiên muốn chuyển công tác tới bộ phận của ông, tôi muốn hỏi một chút, là ông đã đích thân phỏng vấn cô ấy sao?”
“Cái này…”
Bộ trưởng Lý trong thời gian ngắn khó có thể trả lời được vấn đề này.
“Thế nào? Ông không có phỏng vấn cô ấy?”
Hiên Viên Thần trực tiếp hỏi.
“Chuyện Tô Thám điều chuyển công tác khá là phức tạp! Có điều, căn cứ vào thành tích xuất sắc trong công việc của cô ấy chúng tôi cũng không chút nghỉ ngờ năng lực làm việc của cô ấy.”
Bộ trưởng Lý vô cùng chuyên nghiệp trả lời.
“Cô ấy đột nhiên thăng chức lên vị trí Phó bộ trưởng, vị trí này tất nhiên phải được ông phỏng vấn qua, trình tự này có lẽ là không thẻ lược bỏ phải không?”
“Thưa ngài, đối với những người nộp đơn vào vị trí này chúng tôi đều vô cùng nghiêm khắc, chỉ là Tô Thám là được đề cử tới, tới nay chúng tôi còn chưa gặp qua cô ấy.”
Đáy mắt Hiên Viên Thần hiện lên một tia kinh ngạc, được đề cử qua sao? Ai đề cử? Ai lại có loại năng lực như vậy?
“Ông tại sao lại chưa gặp qua cô ấy? Cô ấy không phải là đã tới đó báo cáo rồi sao?”
“Hả? Tô Thắm cô ấy còn chưa có tới, báo cáo mà cô ấy đưa cho chúng tôi là nghỉ dài hạn, đầy lùi xuống một tháng sau.”
“Cái gì?”
Hiên Viên Thần king ngạc, Tô Thắm xin nghỉ dài hạn?
Vì sao?
“Thưa ngài, chẳng lẽ ngài không biết sao? Người tiến cử cô ấy chính là mẹ của ngài, ánh mắt của phu nhân chúng tôi vô cùng tin tưởng.”
Hiên Viên Thần nghỉ ngờ, trong nháy mắt vì chuyện này mà anh đã nhận được đáp án vô cùng rõ ràng, đồng thời, có một loại cảm xúc vô cùng mãnh liệt chiếm lấy trái tim anh, khiến anh thở dốc không ngừng.
Lẽ nào tất cả những chuyện này đều do mẹ anh ở sau lưng sắp xếp sao? Nếu là như vậy thì việc Tô Thắm rời đi nhất định cũng có liên quan tới bà!
Hiên Viên Thần hít sâu một hơi, nhắm mắt lại, bình phục lại cảm xúc đang kích động trong lồng ngực, anh rất rõ nguyên nhân vì sao bà lại làm như vậy, còn không phải là hy vọng anh ở bên Lâm Băng Nguyệt hay sao.
Bà tìm Tô Thám khi nào? Đã nói với cô những gì? Tim Hiên Viên Thần tựa như bị xiết chặt lại, đau đến mức khiến anh phải thở dốc thêm lần nữa.
Tô Thắm đã chịu đựng áp lực như thế nào trước khi quyết định rời khỏi anh đây chứ?
Nếu là như vậy, vậy thì tất cả những lời cô nói đều là lừa anh sao, cô nói cô không yêu anh có phải cũng là giả không?
Hiên Viên Thần lập tức kết nói tới dãy số của Lý Sâm.
“Thưa ngài.”
Giọng nói của Lý Sâm truyền tới..