Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi


Tô Thắm cười nói, sau đó bĩu môi nghĩ: “Chị cảm thấy phụ nữ cho dù đã gả cho một người chồng vô cùng ưu tú thì cũng nên có sự nghiệp của riêng mình.

Bởi vì người phụ nữ độc lập về nội tâm mới càng mạnh me.

“Chị, chị nói đúng, em cũng nghĩ vậy, em sẽ không bao giờ trở thành một bà nội trợ sống xa cách với xã hội này.

Em sẽ là một bà mẹ nóng bỏng.”
Sau khi Tô Hi tưởng tượng đến chuyện sau này bên cạnh sẽ có thêm một anh chàng cực ngầu, cảm giác đó thật tuyệt.

Tô Thắm mỉm cười nhìn cô: “Em yên tâm, em chắc chắn sẽ trở thành người phụ nữ như em mong muốn.”
“Chị, chị cũng vậy.

Từ nhỏ em đã luôn ngưỡng mộ chị, vì chị luôn biết mình muốn gì.”
Tô Hi khen ngợi chị mình nói.

Tô Thắm lắc đầu cười, gần đây cô sống rất mơ hồ, may mà mọi việc đều đã sáng tỏ.

Lúc này, điện thoại di động của Tô Thắm vang lên, tim cô bỗng đập rộn ràng, là Hiên Viên Thần gọi tới.

Tô Hi rất thức thời, cô bước xuống giường nói: “Chị, chị nói chuyện với ngài tổng thống đi, em về phòng trước đây.”
Tô Hi nói xong liền đi đẩy cửa đi ra ngoài, không quấy rầy Tô Thắm thủ thỉ với ngài tổng thống nữa.

Tô Thắm mỉm cười giơ tay lên nhân nút nghe: “A lô.”
“Em đang làm gì vậy?”
Đầu bên kia truyền tới giọng nói trầm thấp của người đàn ông.

“Ở trên giường đọc sách.”
Tô Thắm cúi đầu nhìn quyển sách đang cầm trên tay, buột miệng nói.

“Xem sách gì?”
Người đàn ông tò mò hỏi.

Tô Thầm lật đến bìa sách, cô đọc lên: “Cẩm nang mang thai.”
Cô đọc xong thì hơi hối hận, tại sao phải nói cho anh biết cô đang đọc loại sách này chứ?
Quả nhiên, người đàn ông bên kia thích thú mỉm cười, vô cùng vui vẻ hỏi: “ÒI Tại sao em lại xem loại sách này? Là muốn chuẩn bị có con với anh sao?”
Tô Thắm rất hối hận, cô thật sự không nên nói ra, hai má hơi nóng lên: “Không phải vậy, vừa rồi em gái em ở đây còn để mấy quyển sách đó ở đây nữa cho nên em tiện tay cầm lên đọc thôi.”
Hiên Viên Thần nghe cô giải thích, tâm trạng vẫn rất tốt, anh không tin cô chỉ tùy tiện xem thôi.

Thật ra Tô Thắm cũng rất thích, chỉ đọc vài trang là cô đã bị thu hút rồi.

“Đọc thêm nhiều sách về nội dung này cũng được, dù sau sao này cũng phải dùng đến.”
Hiên Viên Thần mỉm cười trả lời.

“Anh hết bận chưa?”
Tô Thắm quan tâm anh.

“Ừm! Vừa bận xong, có thể nghỉ ngơi được một lát rồi.”
Giọng Hiên Viên Thần hơi khàn khàn, tiếp theo anh thở dài một hơi: “Không có em ở đây cả toà nhà tổng thống yên lặng như tò, anh hơi không quen.”
Tô Thắm ngây ra: “Vậy anh nghỉ ngơi sớm một chút đi!”
“Em không chịu đến đây với anh sao?”
Hiên Viên Thần bỗng vội vàng hỏi.

Tô Thắm sửng sốt, nhìn thời gian đã là mười giờ, cô chớp chớp mắt: “Bây giờ?”
“Ừm! Bây giờ anh sẽ cho người tới đón em.”
Hiên Viên Thần rất muốn cô đến chỗ anh.

“Nhưng mà bây giò hơi trễ rồi.”
Thật ra trong lòng Tô Thắm rất muốn qua chỉ là lúc này hơi muộn rồi.

“Không muộn, anh sẽ chờ em, em tới không?”
Trong giọng nói của Hiên Viên Thần lộ ra hơi thở quyền rũ..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui