Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi


Ở đầu dây bên kia, Lý Sâm cũng có chút kinh ngạc, tại sao Lâm Băng Nguyệt lại tới toà nhà tổng thống? Hai lần đầu đều là do Trình Tuyết Lam đưa cô ta vào.

“Hiện tại ngài tổng thống đang họp, chú sẽ nói với ngài ấy về chuyện này sau.

Trước hết, cháu coi chừng một chút, không được để Tô tiểu thư chịu ủy khuát.”
Lý Sâm giao phó mấy câu.

Gia thế Lâm Băng Nguyệt quá vượi trội vì vậy ông lo lắng cô ta sẽ bắt nạt Tô Thắm.

“Được rồi, nếu có chuyện gì xảy ra, cháu sẽ thông báo cho chú ngay lập tức.”
Diệp Đông đáp.

Khi Lâm Băng Nguyệt thấy Tô Thắm đã trở lại phòng khách, cô ta quay lại đại sảnh, liếc mắt nhìn thời gian đã là ba giờ rưỡi, cô ta nói với Diệp Đông: “Anh Diệp, hôm nay phiền anh làm bữa tối bởi vì tối nay em sẽ dùng bữa ở đây.”
“Được, nhưng hiện tại còn sớm, chút nữa tôi sẽ chuẩn bị sau.”
Diệp Đông không dám nói không làm.

4 giò 30 phút, cuộc họp của Hiên Viên Thần kết thúc, Lý Sâm tiến đến thu thập tài liệu.

Hiên Viên Thần đang đọc tài liệu nên ông đứng đợi một lúc.

Sau khi xem hết, anh xoa xoa thái dương nói: “Một lát nữa tôi sẽ trở về bên kia, ông phân loại các tài liệu quan trọng gửi tới cho tôi.”
“Vâng! Tôi nghĩ ngài cũng mệt mỏi rồi nên về trước nghỉ ngơi đi!”
Nói xong, Lý Sâm liền giả bộ nhớ tới nói: “Ngài tổng thống, có chuyện này tôi muốn nói với ngài, Diệp Đông vừa gọi điện thông báo Lâm tiểu thư Băng Nguyệt đến đang đợi ngài ở phòng khách.”
“Cái gì?”
Ánh mắt Hiên Viên Thần đột nhiên nhướng lên: “Tại sao cô ta lại ở đó?”
“Tôi cũng hơi phân vân, nhưng nghĩ đến việc một số xe có thể thông qua sự kiểm tra của toà nhà tổng thống, Lâm tiểu thư chắc hẳn là lái xe của ông cô ta đến.”
“Cô ta đến làm cái gì?”
Hiên Viên Thần cau mày, tựa hồ có chút không vui.

Hiên Viên Thần nghĩ đến Tô Thắm cũng đang ở toà nhà tổng thống, anh lập tức đứng lên nói: “Tôi đi xem một chút.”
“Vâng.”
Lý Sâm quan sát anh.

Hiên Viên Thần chạy nhanh trên hành lang, trong đầu anh chỉ lo lắng một điều, Tô Thắm không bị Lâm Băng Nguyệt bắt nạt chứ!
Tính tình Lâm Băng Nguyệt tương đối thẳng thắng, còn tính tình Tô Thắm tương đối ổn trọng, vì vậy nếu cãi nhau thì hẳn là cô sẽ chịu thiệt thòi.

Lúc này, Hiên Viên Thần chỉ nghĩ đến việc bảo vệ Tô Thắm, còn Lâm Băng Nguyệt đối với anh mà nói, không có bất kỳ ý nghĩa gì.

Tô Thắm nhìn thời gian đã là bốn giờ rưỡi, cô nghĩ Hiên Viên Thần chắc cũng gần trở về rồi vì vậy cô đứng rời ghế sô pha mở cửa đi ra.

Lâm Băng Nguyệt ngồi trên ghế sô pha nhìn thời gian trôi qua, cô ta vừa hồi hộp vừa có chút phấn khích, không biết phải làm sao khi nhìn thấy Hiên Viên Thần, dù sao thì cô ta cũng không phải thực sự được mời đến mà là cô ta tự mình chạy tới, ô ta hít một hơi sâu.

Tô Thấm nghe thấy tiếng thang máy bên cạnh vang lên, cô nhìn xem thì đang dừng ở tầng hai, tim cô không khỏi vui sướng nhảy lên, “ting” một tiếng, cửa thang máy mở ra.

Không phải là Hiên Viên Thần thì còn có thể là ai?
Cửa thang máy vừa mở ra thì Hiên Viên Thần nhìn thấy Tô Thắm đang đứng tại đại sảnh ở tầng hai, anh hơi ngạc nhiên hỏi: “Em biết anh trở về sao?”
Tô Thắm mím môi cười: “Em cũng không biết, em định xuống lầu thì nghe thấy tiếng thang máy.”
Hiên Viên Thần bước ra, duỗi tay ôm cô vào lòng, trầm giọng nói: “Có phải là Lâm Băng Nguyệt đến không? Cô ta có bắt nạt em không?”
Tô Thắm lắc đầu cười: “Không có, cô ta đang ở tầng một, là anh mời cô ta đến sao?”
Sắc mặt Hiên Viên Thần hơi trầm xuống nói: “Anh không có mời cô ta đến!”
Tô Thắm nghe đến đây thì hiểu ra là Lâm Băng Nguyệt thực sự là không mời mà tới.

“Cô ta thật sự không làm khó em?”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui