Chương 1654
Không phải Mục Nhất Hân không hiểu tình cảm Hoắc Tư Kiệt dành cho mình, cô chỉ đang đắm chìm trong cái bóng của Tô Kiêm Mặc chưa thoát ra được nên đã nhiều lần từ chối lời mời của Hoắc Tư Kiệt.
“Được thôi, muốn ăn thịt nướng, mai xem phim rồi đi ăn thịt nướng đi, tôi mời cậu.
”
Thoáng chốc Hoắc Tư Kiệt trả lời lại ngay: “Không thành vấn đề, mai tôi đến đón cậu!”
“Quyết định vậy nhé.
”
Mục Nhất Hân gửi sticker vui vẻ, nhìn chiếc hộp trên bàn trang điểm rồi chuẩn bị lên giường ngủ.
Tập đoàn Dark Reign.
Sau khi làm hòa với Tô Lam thì Quan Triều Viễn vẫn đi làm như bình thường, ngày nào cũng có những cuộc họp họp hoài không hết và tài liệu phê mãi chẳng xong.
Sau khi họp xong, Quan Triều Viễn ra khỏi phòng họp, Doãn Cẩn lập tức đuổi kịp bước chân anh.
“Sếp Quan, có người muốn tìm anh!”
“Ai tìm tôi?”
“Cô chủ của tập đoàn Tương Lê.
”
“Cái gì mà lê với chả liếc, không quen! Đuổi ra ngoài cho tôi!” Quan Triều Viễn không thèm quan tâm.
“Không phải đâu, Sếp Quan, là tập đoàn Tương Lê đấy, anh quên rồi à? Lần trước anh còn dùng bữa với sếp Lê của tập đoàn Tương Lê, chúng ta và họ cũng làm ăn qua lại với họ nhiều lắm.
”
“Có làm ăn qua lại thì sẽ có người phụ trách đi bàn hợp đồng, có gì để nói với tôi đâu?”
“Tôi cũng nói vậy nhưng cô Lê không chịu đi, cô ta nói nhất định phải gặp anh! Chúng tôi không còn cách nào khác, cũng đâu dám đắc tội tập đoàn Tương Lê.
” Doãn Cẩn bất lực.
“Vậy thì gọi bảo vệ đuổi cô ta ra ngoài!” Không biết tự lúc nào, Quan Triều Viễn đã đến văn phòng của mình.
“Sếp Quan, chuyện này…”
Quan Triều Viễn mở cửa bước vào phòng, mới nhìn thoáng qua đã thấy cô gái đang ngồi trên ghế của mình!
Quan Triều Viễn lập tức nhíu mày, văn phòng của anh là nơi mà ai muốn vào là vào à?
“Bảo vệ đâu? Tại sao ai cũng cho vào hết vậy, văn phòng của tôi là chỗ ai muốn vào thì vào hả?”
Doãn Cẩn lập tức bước về phía trước: “Cô Lê, sao cô lại vào văn phòng của Sếp Quan? Chẳng phải tôi bảo cô ngồi đợi trong phòng chờ cho khách à?”
“Tôi mở cửa vào đó thôi!” Cô gái mặc bộ quần áo màu trắng, đôi chân thon dài đung đưa, xoay tròn trên ghế của Quan Triều Viễn giống như đây là nhà của cô ta vậy.
“Tôi bảo cô ra ngoài ngay!” Quan Triều Viễn tức giận nói.
Văn phòng của anh, ngoài Tô Lam ra, không ai dám tuỳ tiện bước vào!
“Sếp Quan, anh bớt giận, để tôi nói!” Doãn Cẩn biết từ trước đến nay Quan Triều Viễn không hiểu cách đối nhân xử thế mà tập đoàn Tương Lê cũng không nên làm mích lòng.
“Cô Lê, cô cũng biết tính tình Sếp Quan của chúng tôi, anh ấy không thích người khác vào văn phòng của anh ấy, cô đứng lên nhanh đi!”
Cô gái vẫn ngồi yên trên ghế: “Chúng tôi là bạn cũ, bạn cũ không được vào văn phòng, không được ngồi ghế của anh ấy à?”
“Bạn cũ?” Doãn Cẩn nhìn Quan Triều Viễn.
“Ai là bạn cũ với cô, cút ra ngoài nhanh lên cho tôi!”