Chương 1722
Lê Thấm Thấm vẫn sống ở nhà Mục Nhiễm Tranh, mấy ngày nay cô và Táo ngày càng thân thiết hơn.
Mục Nhiễm Tranh đứng một mình trước cửa sổ ngắm trăng, Lê Thấm Thấm bế Táo đi vào.
“Anh sắp đính hôn rồi mà sao nhìn có vẻ buồn thế?”
Mục Nhiễm Tranh nở nụ cười gượng gạo: “Đính hôn hẳn là một chuyện rất vui nhỉ?”
“Đương nhiên rồi, đính hôn xong chẳng phải sẽ chuẩn bị kết hôn sao? Đây là chuyện vui mà, vui lên đi!” Lê Thấm Thấm vỗ vai Mục Nhiễm Tranh: “Táo, bố con sắp đính hôn rồi!”
“Bố?” Mục Nhiễm Tranh không quen với xưng hô này.
“Anh là bố của Táo, tôi là mẹ của Táo! Những nhà khác nuôi thú cưng chẳng phải cũng đều như vậy sao?” Lê Thấm Thấm cười rạng rỡ.
Táo giãy giụa trong lòng Lê Thấm Thấm có vẻ muốn xuống đất, cô đành đặt nó xuống.
“Tuy chân Táo bị tật một chút nhưng nó chơi rất vui.
Hôm nay tôi được truyền cảm hứng từ Táo, tôi sẽ làm một bộ truyện tranh nhẹ nhàng để xoa dịu tâm hồn dựa trên hình mẫu của Táo, sau đó kết hợp với các truyện tranh trước đây của tôi, tôi nghĩ chắc chắn sẽ rất được mọi người đón đọc, anh nghĩ sao?”
Đây là lần đầu tiên Lê Thấm Thấm muốn vẽ đến vậy, cô muốn làm tốt chuyện này, không muốn tiếp tục sa sút tinh thần nữa.
Mục Nhiễm Tranh nhìn chăm chú vào khuôn mặt non nớt của Lê Thấm Thấm, anh nhìn thấy cảm xúc mãnh liệt đang dâng trào trong cô, đó là một bước nhảy vọt trẻ trung khiến người ta say mê.
Lê Thấm Thấm phát hiện Mục Nhiễm Tranh nhìn mình chằm chằm thì đỏ mặt.
“Trên mặt tôi có gì à?”
“Không phải!” Mục Nhiễm Tranh xấu hổ vội quay đầu đi.
Không hiểu sao giữa hai người lại có vẻ hơi ngượng ngùng.
“Vậy tôi về phòng trước đây.
” Lê Thấm Thấm chỉ vào cửa rồi chuẩn bị ra ngoài, quên mất còn Táo dưới chân.
Cô vô tình giẫm phải chân Táo, nó kêu lên một tiếng khiến cô giật mình, vội vàng rụt chân lại nhưng trọng tâm không vững…
“Cẩn thận…” Mục Nhiễm Tranh đưa tay kéo Lê Thấm Thấm, vì chuyện xảy ra bất ngờ nên anh trượt chân, sau đó ngã luôn xuống đất cùng cô.
Nhưng Mục Nhiễm Tranh phản ứng rất nhanh, anh đảo lại để Lê Thấm Thấm nằm trên mình.
Môi Lê Thấm Thấm chuẩn xác đặt trên môi Mục Nhiễm Tranh.
Lê Thấm Thấm mở to mắt hoảng hồn, phát hiện Mục Nhiễm Tranh trở thành đệm thịt của mình, không ngờ hai người còn vô tình hôn nhau!
Lê Thấm Thấm vội vàng ngẩng đầu, rời khỏi môi Mục Nhiễm Tranh.
“Không sao chứ?”
“Không… không sao.
”
Cảnh tượng này thật sự rất xấu hổ, Mục Nhiễm Tranh chưa bao giờ hôn cô gái nào ngoài những lúc đóng phim, cho dù người yêu anh là Phương Đoá nhưng trước giờ hai người vẫn luôn giữ khoảng cách lịch sự với nhau.
Lê Thấm Thấm quay đầu đi, không dám nhìn Mục Nhiễm Tranh, quên cả đứng dậy.
Mục Nhiễm Tranh lần đầu tiên ôm một cô gái trong lòng như thế này, anh chợt cảm thấy máu trong người mình như dồn hết lên đỉnh đầu, cảm giác rất kỳ lạ.