Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi


Chương 1810
Tô Lam lập tức che miệng lại, cô nhớ rằng Phùng Khiêm đã từng dặn dò rằng không được nói là Phùng Khiêm nói cho cô biết chuyện này.

“Anh Khiêm đã nói với cô đúng không? Cô về đi, Tô Lam, tôi rất tốt, tự tôi sẽ nghĩ cách.


“Hắc Thổ, anh bảo tôi phải nói anh như thế nào đây?”
“Cô không cần nói gì cả, tôi biết cô có lòng tốt, nhưng tôi chỉ muốn chứng minh bản thân tôi có thể làm được, cô về đi.

” Mục Nhiễm Tranh lạnh lùng ra lệnh đuổi khách.

Tô Lam cũng không còn lựa chọn nào khác chỉ có thể nói một câu ‘Nếu như anh cần thì có thể liên lạc với tôi bất cứ lúc nào’ rồi rời đi.

Trong thâm tâm cô biết rằng, Mục Nhiễm Tranh không thể chủ động nhờ cô giúp đỡ.

Trong thời gian căn nhà được rao bán, Mục Nhiễm Tranh cũng không hề nhàn rỗi, anh ta thu dọn phòng mình và lấy ra tất cả những thứ có giá trị.

Cuối cùng, nhìn một viên kim cương màu hồng, vẫn không nhẫn tâm được, trong đầu hiện lên cảnh Lê Thấm Thấm đeo viên kim cương màu hồng này, rồi vẫn cất chiếc nhẫn đi.

Anh ta tìm một chiếc ba lô rồi bỏ tất cả những thứ có giá trị này vào trong, tự mình lái xe đến chợ đồ cũ.

Vẫn nhớ lần đầu tiên định bán đồng hồ của mình đi, anh ta vội vàng bỏ chạy sau khi bị người khác nhận ra.

Lần này anh ta cảm thấy da mặt mình dày hơn rất nhiều, cho dù bị nhận ra, thậm chí bị chế giễu thì anh ta cũng bán theo giá bình thường.

Những món đồ trong nhà này bán được mấy trăm vạn, Mục Nhiễm Tranh trở về nhà, nhưng vẫn không ai hỏi mua nhà.

Người có thể mua được căn nhà như vậy nhất định là người giàu có, người bình thường sợ rằng không thể mua được.

Mục Nhiễm Tranh dứt khoát hạ quyết tâm, đổi giá niêm yết thành ba mươi triệu, cũng tức là rẻ hơn so với giá thị trường mười triệu, anh ta không tin không có ai mua!
Thậm chí còn viết dòng chữ ‘Cần tiền gấp’ trong tiêu đề.

Giảm giá quả nhiên có hiệu quả, rất nhanh liền có người gọi điện thoại cho anh ta, không ngừng có người hẹn xem nhà.

Cuối cùng, căn nhà được bán với giá ba mươi triệu, thấp hơn giá thị trường mười triệu.

Cộng với năm triệu của Phùng Khiêm, cả hai có tổng cộng ba mươi lăm triệu, bộ phim đã chính thức khởi động.

Mục Nhiễm Tranh cũng rất biết ơn sự gắn bó không rời bỏ của Phùng Khiêm nên đã đặt tên cho bộ phim này là: Anh em.

Bộ phim này kể về hai người bạn tốt cùng lớn lên từ bé, Yên Kiệt và Trí Viễn.

Cả hai đều thích chơi nhạc cụ từ khi còn là học sinh, trong một lần đánh nhau, bố của Yên Kiệt cũng khá có thế lực đã đùn đẩy tất cả trách nhiệm cho Trí Viễn, dẫn đến việc Trí Viễn bị nhà trường ghi nhận phạm lỗi lớn.

Sau sự việc này, hai người bạn tốt của nhau đã tách ra, Yên Kiệt là học sinh ưu tú đứng đầu của trường, nhưng Trí Viễn từ từ sa sút.

Nhiều năm sau, Yên Kiệt ra mắt và trở thành ca sĩ nổi tiếng bốn phương, còn Trí Viễn thì trở thành tên du côn đầu đường xó chợ, thậm chí trở thành đại ca.

Bởi vì Yên Kiệt ngày càng trở nên nổi tiếng, nên con trai út của anh ta đã bị đối thủ không đội trời chung của Trí Viễn bắt cóc.

Trí Viễn và Yên Kiệt đã chiến đấu cùng nhau một lần nữa để cứu con trai của Yên Kiệt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui