Chương 1813
Mục Nhiễm Tranh và Phùng Khiêm dùng để mọi cách, muối mặt đi nhờ cậy ông nọ bà kia mới xác định được lịch chiếu phim.
Lịch chiếu phim là vào thời điểm vừa kết thúc kỳ nghỉ hè.
Lịch chiếu phim vào kỳ nghỉ hè dĩ nhiên là rất tốt, nhưng cũng có rất nhiều phim chiếu vào thời điểm đó, phim của họ không so được nên bị sắp xếp cho lịch chiếu phim xấu nhất.
Nhưng không sao, những điều tốt đẹp sẽ đến với người biết chờ đợi, chỉ cần được chiếu là đã thành công bước đầu tiên.
Ngày chiếu phim, Mục Nhiễm Tranh đăng Weibo, hồi xưa chỉ cần anh đăng Weibo tuyên truyền cho phim của mình hay thứ gì đó thì ngay lập tức sẽ có rất nhiều người chia sẻ, bao gồm cả fan và bạn tốt trong giới.
Nhưng lần này đăng Weibo lại ít đến thảm thương.
Bởi vì tiền có hạn nên việc tuyên truyền phim chẳng ra đâu vào đâu, phim đã chiếu rồi mà số người biết chỉ lác đác mấy người.
Ngày chiếu, Mục Nhiễm Tranh lặng lẽ đi đến rạp chiếu phim mua vé, số suất chiếu của rạp chiếu phim vô cùng ít ỏi, anh ngồi ở hàng cuối cùng, khi phim bắt đầu, số người trong phòng chưa đến một phần ba.
Mục Nhiễm Tranh ít nhiều cũng cảm thấy đau lòng, nhưng có một điều bất ngờ là, trong cả quá trình chiếu phim không có ai rời đi, điều này khiến Mục Nhiễm Tranh cảm thấy vui vẻ phần nào.
Một tuần sau khi chiếu, doanh số phòng vé của phim thấp đến đáng thương.
Mục Nhiễm Tranh và Phùng Khiêm ngồi cùng nhau, hai người đều hút thuốc, trong lòng chất chứa tâm sự.
Nếu bộ phim này thua lỗ thì họ sẽ trắng tay.
“Mẹ nó! Cái đám khốn nạn này chỉ cho chúng ta lịch chiếu phim xấu như vậy, tổng cộng cũng chỉ có mấy bộ phim mà họ nói với tôi là không thể sắp xếp nhiều suất chiếu hơn!”
Phùng Khiêm mặt dày nhờ cậy rất nhiều người.
“Chúng ta suy nghĩ cách khác đi.
”
Phùng Khiêm suy nghĩ một hồi lâu, “Hay là chúng ta bỏ ít tiền thuê thủy quân cày điểm cho phim, dư luận tốt một chút cũng có thể kéo doanh thu phòng bán vé lên.
”
“Giở trò bịp bợm, sau này bị người ta biết chẳng phải càng khó coi hơn sao?” Mục Nhiễm Tranh vô cùng bình tĩnh.
“Nhưng chúng ta cũng không thể trơ mắt nhìn bộ phim chúng ta khổ sở quay cứ như vậy… Cậu đừng quên cậu đã bán nhà, còn tôi cũng móc hết vốn liếng trong nhà ra rồi!”
“Anh Khiêm, tôi có lòng tin vào bộ phim của chúng ta, nó nhất định sẽ đảo ngược tình thế dựa vào chất lượng của mình!”
Không biết Mục Nhiễm Tranh lấy tự tin ở đâu ra.
Phùng Khiêm nhìn Mục Nhiễm Tranh với vẻ xúc động, “Cùng lắm là làm lại từ đầu, đàn ông sợ cái gì chứ!”
Hai người đập tay nhau.
Khoảng ba ngày sau, bộ phim “Anh em” được chấm điểm tận chín chấm bảy, về cơ bản những người từng xem phim đều chấm điểm rất cao.
Mọi người đều cảm thấy không muốn bỏ lỡ dù chỉ một giây, tập trung xem từng đoạn phim, mặc dù không có tình yêu nhưng tình cảm anh em kiểu này cũng khiến người ta rưng rưng nước mắt, chỗ cười chỗ khóc đều rất đúng lúc.
Rất nhiều người nói, họ có cảm giác Mục Nhiễm Tranh trưởng thành hơn trong bộ phim này.