Chương 2235
Nhưng mà cô vừa quay lại thì đã thấy một bóng dáng quen thuộc đang đứng cách đó không xa.
Người đàn ông này không ai khác chính là Nhan Thế Khải.
“Tô Lam, sao em lại… ở đây?”
Trong đầu Nhan Thế Khải cứ tua đi tua lại cảnh hai người họ hôn nhau vừa rồi, giọng điệu của anh ấy có chút tuyệt vọng và cô đơn.
Ánh mắt Tô Lam có chút phức tạp, cô không biết nên giải thích chuyện này với đàn anh như thế nào.
Thấy cô im lặng, âm lượng của Nhan Thế Khải đột nhiên tăng lên một chút: “Tô Lam, em có biết người đàn ông đó là ai không?
Em có biết thân phận và lai lịch của anh ta không?”
Nhan Thế Khải là một người đàn ông tốt, nhiệt tình và ngay thẳng.
Trong mấy tháng khi Tô Lam trở lại thì cô tự nhiên có thể cảm nhận được tâm ý của anh ấy dành cho cô.
Nếu trước kia cô vì sinh chưa kết hôn mà sinh con nên cô cố tình giữ khoảng cách với anh ấy, vậy thì bây giờ ngay cả khi cô muốn có một cái gì đó với Nhan Thế Khải thì cũng không thể.
Bởi vì cô không chỉ có giấy đăng ký kết hôn với Quan Triều Viễn, mà hai người họ còn…
Để cho Nhan Thế Khải hoàn toàn xua tan ý nghĩ này, Tô Lam cụp mắt xuống: “Đàn anh, vừa rồi không phải anh đã thấy hết rồi Nghe vậy thì cảm xúc của Nhan Thế Khải càng trở nên kích động: “Kim Thự, lý do tại sao em lại ở bên anh ta? Là do em thích anh ta hay là vì tiền?”
Không ngờ Nhan Thế Khải lại nói ra lời như vậy, cuối cùng Tô Lam cũng ngẩng đầu lên, ngoài miệng cười: “Đàn anh, anh muốn nghĩ gì thì nghĩ!”
Xin lỗi, đàn anh, anh đừng trách em vô tình như vậy.
Chuyện tình cảm không thể miễn cưỡng được.
Thay vì cứ để anh chìm đảm trong đó thì em thà làm kẻ xấu.
Nhìn thấy sự lạnh nhạt trên khuôn mặt của Tô Lam, trong mắt Nhan Thế Khải đều là đau đớn: “Tô Lam, chúng ta quen nhau nhiều năm như vậy, chẳng lẽ em thực sự không cảm thấy tình cảm của anh dành cho em sao? Anh biết em cần tiền để chữa bệnh cho anh trai em, nhưng mà tại sao em không đi tìm anh? Nếu người đàn ông đó là ai không quan trọng thì tại sao không thể là anh?”
“Anh nói cái gì?”
Anh ấy đột ngột nhắc đến Tô Duy Nam làm khuôn mặt xinh xắn của Tô Lam bỗng tái đi.
Cô hoài nghỉ đi nhanh về phía trước hai bước, nắm lấy tay Nhan Thế Khải: “Ý anh là gì? Anh trai em, không phải anh ấy đã.
.
”
Sau khi nhìn thấy phản ứng của cô thì Nhan Thế Khải không khỏi nhíu mày: “Chuyện này em còn chưa biết?”
“Mau nói cho em biết đã xảy ra chuyện gì rồi?”
Ngay lập tức trái tim của Tô Lam nhảy lên đến cổ họng.
Không phải năm năm trước anh cô đã bị Tô Văn Tâm cắt tiền chữa bệnh rồi rút máy thở sao?
Tại sao đàn anh lại đột ngột nói những điều như vậy?
“Quan Triều Viễn không nói cho em biết sao?”
Nhan Thế Khải do dự một lúc, nhưng mà vẫn quyết định nói sự thật: “Cha anh là một chuyên gia về não có tiếng trong nước, cách đây vài ngày, ông ấy đã đi dự một hội thảo.
Sau khi trở lại thì ông ấy liên tục nhốt mình trong văn phòng và nghiên cứu kế hoạch phẫu thuật với sự tập trung cao độ.
Anh cũng vô tình biết được bệnh nhân của ông ấy hóa ra là anh trai của em.