Chương 2278
Tân Tấn Tài cười lạnh, anh ta đưa đầu ngón tay lên chỉ vào một con dấu ở góc dưới bên phải của túi văn kiện: “Nhìn thấy Không?
Trung tâm giám định Quốc gia ,có trách nhiệm giải quyết các vấn đề pháp lý.
Chị có hiểu không?”
Môi của Vương Bích Vân chợt run rẩy.
Bà ta hoàn toàn không còn chút sức lực nào.
Xong rồi.
Lần này, hoàn toàn xong rồi.
Tô Lam vội vàng đi tới và cầm lấy báo cáo giám định trong tay từ khi Tân Tấn Tài.
Sau khi mở ra, cô đọc nhanh như gió.
Chỉ một vài giây sau, ánh mắt của cô dừng lại ở dòng chữ cuối cùng: “Xác định Tô Duy Hưng và Vương Tiến Phát không có quan hệ cha con.
Sau khi nhìn thấy dòng chữ này, hốc mắt của Tô Lam lập tức nóng lên.
Lúc này, cô mới có thể thở phòng nhẹ nhõm.
Không phải!
Không phải!
Quá tốt Cô quay đầu, quỳ một chân trên mặt đất rồi đưa một tay lên ôm chặt lấy hai đứa bé vào trong ngực của mình: “Quá tốt rồi, quá tốt rồi!”
Tô Mỹ Chi không hiểu tại sao: “Mẹ, không phải cha của con và Duy Hưng đã được tìm thấy từ lâu rồi sao? Mẹ thật kỳ lại”
Tô Duy Hưng lại không khỏi nhướng mày.
Nếu như Vương Tiến Phát không phải là cha của cậu bé.
Vậy… Vậy thì anh mới là người cha thật sự của cậu bé?
Xem ra, cậu bé nhất định phải tranh thủ thời gian để hành động Cậu bé phải nhanh chóng tìm ra cha của mình và Tô Mỹ Chỉ.
Chỉ có như vậy thì bọn họ mới có thể trách được việc chuyện này có khả năng xảy ra thêm một lần nữa.
Đôi tay nhỏ non nớt đặt trên lưng Tô Lam rồi nhẹ nhàng vỗ vỗ: “Mẹ à, mẹ đừng sợ, con sẽ bảo vệ mẹ”
Tân Tấn Tài nhìn vẻ mặt xanh xao của Vương Bích Vân đang ngồi xụi lơ trên mặt đất: “Anh Hai, chuyện này nên xử lý như thế nào?”
Quan Triều Viễn lạnh lùng nhìn bà ta một cái.
Vương Bích Vân bị nhìn anh nhìn như vậy thì cảm thấy mọi chuyện đã sụp đổ hết rồi: “Cậu Quan, tôi… Tôi cũng là bị người khác lừa.
Tôi cũng là người bị hại.
Sau khi em trai tôi xảy ra chuyện, lúc đầu nhà họ Vương chúng tôi cũng không hề có tính toán như vậy.
Nhưng sau đó, có người đến nói với chúng tôi rằng em trai tôi có hai đứa con đang lưu lạc bên ngoài.
Bà cụ nhà chúng tôi nghe thấy vậy thì làm sao có thể không kích động được chứ? Vì vậy, chúng tôi đã đến để lấy mẫu xét nghiệm của hai đứa trẻ để đi xét nghiệm ADN.
Lúc đầu , khi có kết quả, tôi cũng tưởng là thật.
Nhưng sau đó, người kia mới nói cho tôi biết, thực ra em trai tôi không thể sinh con.
Hai đứa trẻ kia không phải là con của em trai tôi.
Kết quả như vậy là vì cô ta đã động chân động tay vào kết quả giám định.
Đâm lao rồi thì phải theo lao, cho nên tôi mới có thể… Tôi biết sai rồi, cầu xin cậu hãy tha cho chúng tôi”
Vương Bích Vân suy sụp đến mức khóc ồ lên.
Lúc trước, bà ta hùng hổ là vậy, cả người chỉ hướng về phía tờ báo cáo xét nghiệm kia.
Nhưng ai mà biết được, con đàn bà khốn nạn Tô Bích Xuân kia vậy mà lại giấu diếm bà ta để động chân động tay lên báo cáo xét nghiệm Bà ta cũng là bị ép buộc.
Con người sắc bén của Quan Triều Viễn lướt qua bà ta một cái: “Nói, người kia là ai?”