Chương 2821
Quan Triều Viễn cũng chưa từng nhắc đến với cô.
Lê Ngọc Hi thấy biểu tình của Tô Lam như thế, ra vẻ kinh ngạc nói: “Ôi ôi, chẳng lẽ anh Triều Viễn không nói chuyện này cho chị hả?
Ông nội Lê trông trăng trông sao.
Ngày nào cũng mong anh Triều Viễn mang vợ về ra mắt, Còn có nửa tháng nữa thôi là thọ yến của ông rồi.
Thời gian nói dài không dài, nói ngắn không ngắn, Anh ấy không nói gì với chị sao?”
Tô Lam cụp mắt Mặc dù hai người đã hộ khẩu.
Nhưng Quan Triều Viễn không có nói chuyện này.
Chắc là anh không tính sau này, đưa mình về ra mắt cha mẹ đâu.
Quan Triều Viễn không nói với chị là chuyện của anh ấy.
Chị tin anh ấy tự có quyết định của mình.
Nếu em cảm thấy chuyện này có thể khiến chị khổ sở, Thật xin lỗi, làm em thất vọng rồi.
”
Lê Ngọc Hi híp mắt, Tuy rằng tính cách Tô Lam tương đối ôn hoà, Nhưng vẫn là cô gái còn trẻ tuổi mà thôi.
Rõ ràng cô để ý, lại cố tổ ra không có gì.
Xả chứng”, chuyển Nhưng cô không biết, biểu tình trên mặt mình, sớm đã bộc lộ hết mọi cảm xúc.
“Nếu không còn chuyện gì khác, chị đi trước đây”
Tô Lam quay người toan rời đi.
Lê Ngọc Hi đi theo sau cô cười nói: “Tôi có tin đồn của anh Triều Viễn, Chị có muốn nghe chút không?”
Tô Lam không quay đầu, “Không cần”
Lê Ngọc Hi cười nhẹ: “Chắc là không dám nghe đúng không?
Chẳng lẽ chị không muốn biết, tại sao.
mấy nay anh Triều Viễn về thủ đô làm gì đúng không?”
“Sao em thích quan tâm chuyện của người khác thế nhỉ, em nhàn rỗi quá à?”
“Chỉ là tôi coi cÌ bạn, mới tốt tính nhắc nhở chị đôi câu thôi.
Nói xong, Lê Ngọc Hi bước đến trước.
mặt Tô Lam, Nghiêng người chặn bước.
chân tính rời đi của cô.
“Nếu tôi bảo anh Triều Viễn phải đi coi mắt, chị có tin không?”
“Tôi biết là cô sẽ không tin, nhưng cô gái kia là cháu gái của tư lệnh, cô cảm thấy, anh Triều Viễn có thể từ chối sao?”
“Anh Triều Viễn không từ chối được an bài của gia đình, vì anh ấy nợ cha mẹ anh ấy với ông một mạng sống này.
”
Tiếp đó đưa ảnh chụp ra, Lời nói của Lê Ngọc Hi không ngừng quanh đi quẩn lại bên tai Tô Lam.
Thật sự là Quan Triều Viễn đi xem mắt trên thủ đô sao?
Cánh tay nhỏ nhắn xoắn xuýt trước ngực, vẻ mặt của Tô Lam có chút hoảng loạn, thế cho nên chiếc xe Bentley màu đen dừng lại trước mặt cô cũng không để ý.
Mắt thấy cô sắp bị đụng phải chiếc xe Bentley đột nhiên ấn còi “bíp bíp”.
Tô Lam bị dọa tới giật mình, vội vàng khôi phục lại tinh thần.
Lúc cô ngẩng đầu lên thì cửa kính chiếc xe Bentley đã hạ xuống.
Khuôn mặt anh tuấn của Quan Triều Viễn xuất hiện trong tâm mắt.