Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi


Chương 2829
Quan Triều Viễn ở đầu bên kia liếc nhìn đồng hồ trên tay nói: “Em vẫn ở biệt thự nhà họ Tô?”
Tô Lam ngẩn người nhưng vẫn nói: “Vâng.”
“Nửa tiếng sau anh tới đón em, đừng đi lung tung.”
‘Säc mặt Tô Lam trắng nhợt: “Không cần đâu, em tự về được.”
“Nửa tiếng sau gặp.”
Quan Triều Viễn nói xong liền cúp điện thoại luôn, hoàn toàn không để cho cô có cơ hội từ chối.
Xong đời rồi!
Tô Lam vội vàng nhét điện thoại vào.
trong túi, nhanh chóng chạy từ nhà vệ sinh xông xuống tầng một.
Khúc Thương Ly và cậu nhóc đã đứng dưới chờ cô được một hồi lâu.

Lúc này thấy vẻ mặt luống cuống của cô, Khúc Thương Ly nhíu mày: “Sao vậy?”
Bây giờ Tô Lam đã vội muốn chết rồi.
Bởi vì Quan Triều Viễn đang trên tầng hai, hơn nữa có thể xuống bất cứ lúc nào.
“Tiểu Khúc, anh Khúc, nhà tôi đột nhiên có chuyện gấp, tôi phải lập tức quay về.”
Tô Lam chào một tiếng rồi chạy ra ngoài.

Nhưng mà mới chạy được hai bước, cánh tay liền bị giữ lại.

Cô kinh ngạc quay đầu lại, phát hiện là Khúc Thương Ly.

Khúc.
Thương Ly hoảng hốt vội vàng buông ta\ “Thật ngại quá, mạo phạm rồi! Ý của tôi là, ếu rất vội thì tôi có thể đưa cô về”
“Không cần đâu, cảm ơn.”
Tô Lam vuốt vuốt đầu Tiểu Khúc rồi chạy như bay ra ngoài.
Nhưng cô không biết là, trên hành lang lầu hai, Quan Triều Viễn vẫn luôn đứng ở đó.
Trên khuôn mặt đó mặc dù không có biểu cảm gì nhưng trong mắt lại có sóng ngầm đang lưu động, chạm vào là bùng phát.
Bên ngoài nhà hàng, Tô Lam đang sốt ruột bắt xe taxi.

Nhưng bây giờ đang là giờ cao điểm, chẳng có chiếc xe nào muốn dừng lại chở cô cả.

Cô nôn nóng nhìn đồng hồ trên tay: Đáng chết, đã hơn năm phút rồi.
Thấy một chiếc xe taxi không đang tiến lại đây.

Tô Lam chuẩn bị tiến lên chặn lại, đột nhiên cảm thấy thắt lưng bị ôm lại.

Ngay sau đó cả người bay lên, bị người ta khiêng lên trên vai.
“A!”
Tô Lam gần như bị dọa đến hồn bay phách lạc.

Cô nằm trên lưng người đó vừa đá vừa đạp, ra sức giãy dụa.
“Thả tôi ra! Thả tôi rat”
“Thả em ra? Sau đó để em chạy đi là vợ người khác, làm mẹ đứa trẻ khác sao?”
Trong giọng nói âm u còn pha lẫn lửa giận hừng hực.
Là giọng nói của Quan Triều Viễn!
Tô Lam chỉ cảm thấy da đầu tên rần, nháy mắt hoảng loạn luôn “Cậu, câu Lệ, em…” Tô Lam muốn mở.
miệng giải thích, nhưng lại không biết giải thích từ đâu.
Chỉ có thể đáng thương nói: “Anh bỏ em xuống rồi em giải thích với anh… Anh bỏ em xuống trước đi.”
Quan Triều Viễn hoàn toàn không để ý đến Tô Lam, trực tiếp bế cô lên xe.
Trong bãi đậu xe tối tăm, Tô Lam bị ném thẳng vào ghế sau của chiếc Bentley.
Ngay sau đó, Quan Triều Viễn áp sát cô.
Không khí trong khoang xe trở nên hết sức áp lực vì khí lạnh trên người anh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui