Chương 2853
“Quan Triều Viễn, anh không thể đối xử với em như vậy!”
Tô Lam liều mạng lui về phía sau.
Thế nhưng Quan Triều Viễn lại tiến gần về phía cô.
Hơn nữa trên tay anh còn cầm một cái…
còng tay được gắn lông chim màu hồng nhạt vô cùng nổi bật.
Tô Lam sợ tới mức mặt mũi trằng bệch, cô đứng lên định bỏ chạy, nhưng còn chưa kịp nhấc chân đã bị Quan Triều Viễn bắt được.
Tiếng “cùm cụp” vang lên, tay cô bị còng vào đầu giường, ngay cả chân cũng không bị bỏ qua.
Người đàn ông nhìn cô chăm chăm bằng đôi mắt lạnh lẽo như băng, tựa như một con báo đang dồn sức chuẩn bị săn mồi, như thể sẽ nhào tới cắn nuốt cô bất cứ lúc nào.
Loại cảm giác ghê rợn này thật sự không tốt tí nào.
Tô Lam lộ ra gương mặt trắng bệch: “Quan Triều Viễn, rốt cuộc anh muốn làm gì?”
“Anh.
.
”
Ánh mắt của người đàn ông quá khủng bố khiến cô lâm vào nỗi bất an cực độ.
Bây giờ, nếu mình không ngăn anh lại, nhất định anh sẽ chơi mình đến tàn phế.
Tuy chuyện mình giả làm bạn gái Khúc Thương Ly hết thảy là việc ngoài ý muốn.
Nhưng anh thì sao?
Anh không chỉ giả làm bạn trai Tống Chỉ Manh, còn nằm tay cô ấy trước mặt toàn thể mọi người, chẳng lẽ đây cũng là chuyện ngoài ý muốn sao?
Càng nghĩ càng uất ức, càng nghĩ càng tức giận.
Tô Lam bắt đầu liều mạng giấy dụa: “Quan Triều Viễn, anh buông ra, anh không tư cách đối xử với em như vậy!”
Những lời này của cô đã chọc giận thành công người đàn ông trước mặt: “Tô Lam, có phải anh đã cảnh cáo em rằng cách xa gã đàn ông đó một chút không?”
“Ha hả”
Tô Lam khẽ cười nhẹ.
Quan Triều Viễn, anh thật sự đã cảnh cáo em phải cách xa anh ta một chút, nhưng còn anh?
Anh đã học được phải đứng cách người phụ nữ khác xa một chút chưa?
Chút lý trí cuối cùng đã bị tiếng cười lạnh của Tô Lam cắt đứt: ‘Hôm nay anh sẽ cho em thấy anh có đủ tư cách hay không!”
Cơn đau nhói như dao đâm đánh úp lại, Tô Lam bị đâm cho váng đầu hoa mắt, đến cuối cùng ngay cả sức lực để mở miệng chửi bậy cũng không có.
Hai mắt Quan Triều Viễn đỏ rực như máu, gần như không thể khắc chế lửa giận.
Anh giận cô tại sao lại giấu anh đi gặp Khúc Thương Ly?
Một lần còn chưa đủ ư, vì sao lại có lần thứ hai Anh giận cô tại sao trước giờ cô không khi nào để tâm đến lời anh nói?
Đêm nay, Quan Triều Viễn cứ thế ra ra vào vào gây sức ép cho cô.
Tận khi từ chân trời hiện lên cái bụng trằng, rốt cuộc Tô Lam chịu không nổi, hôn mê bất tỉnh.
Quan Triều Viễn cúi đầu nhìn Tô Lam đang cuộn mình thành một đoàn.
Hàng lông mi tinh xảo nhắm chặt l: khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy nước thậm chí khóe miệng đã bị cắn đến bật máu.
Tay cô còn đang bị còng vào đầu giường Cảm giác vô lực sâu sắc chỉ nháy mắt đã nuốt lấy anh.