Chương 2913
Lúc này Tô Lam đang đứng chờ Lâm Thúy Vân trên con đường bên cạnh hồ nhân tạo.
Không lâu sau đó thì thấy cô ấy chạy ra ngoài, sắc mặt tái nhợt, đầu đầy mồ hôi.
“Thúy Vân, có chuyện gì xảy ra với cậu vậy?”
“Đừng nói nhiều như vậy, chúng ta mau đi thôi!”
Tô Lam bị cô ấy túm lấy, một đường nghiêng ngả lảo đảo chạy về phía trước.
“Cậu nói cho mình biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, có phải Liễu Minh Hào bắt nạt cậu hay không?”
“Tớ cảm thấy Liễu Minh Hào kia có chút kỳ quái, sau này chúng ta phải cẩn thận một chút, tốt hơn hết là nên tránh xa anh ta”
“Được”
Hôm nay có một tiết học là của Lục Mặc Thâm.
Toàn bộ chỗ ngồi và bậc thang bên trong phòng học liền giống như thường lệ đều bị đám sinh viên mê muội Lục Mặc Thâm chặn lại không có lối đi Giờ học của giáo sư Lục có chất lượng vô cùng tốt, trong suốt quá trình giảng bài mọi người đều lắng nghe rất nghiêm túc.
90 phút trôi qua rất nhanh.
Hai tiết học kết thúc, Lục Mặc Thâm tắt máy chiếu, hai tay mở rộng chống đỡ trên bục giảng: “Hôm nay nội dung mới nói đến đây thôi, mười phút còn lại mọi người có thể bắt đầu đặt câu hỏi.
”
Đợi sau khi hai hoặc ba chàng trai đầu tiên hỏi xong một số câu hỏi liên quan đến học thuật.
Tiếp theo có một cô gái được gọi tên, vô cùng phấn khích đứng dậy.
Ánh mắt hâm mộ của các bạn gái xung quanh đều ùn ùn kéo đến, mặc cho ai cũng đều nhìn thấy được, trong mắt của cô gái như có vô số trái tìm màu hồng muốn bắn ra ngoài: “Giáo sư Lục, em có thể hỏi một câu hỏi không liên quan gì đến nội dung lớp học được hay không ạ?”
Lục Mặc Thâm đưa tay đẩy gọng kính trong suốt, giọng nói nhã nhặn: “Có thể”
Chỉ thấy cô gái kia chớp chớp mắt một cái, sau đó đột nhiên lớn tiếng mở miệng: “Giáo sư Lục, lần trước trong giờ học có một bác gái chạy đến đây nói rằng bà ấy là mẹ vợ của thầy! Thầy thật sự đã kết hôn rồi sao? Nếu vấn chưa kết hôn vậy bây giờ thầy có bạn gái hay không?”
Trong lớp học, Tô Lam nghe thấy câu hỏi sắc bén như vậy thì vẻ mặt cũng trở nên khiếp sợ.
Cô vô thức quay đầu nhìn về phía Lâm Thúy Vân.
Lâm Thúy Vân vô cùng vô tội liếc mắt một cái: “Có liên quan gì đến tớ chứ? Sao cậu lại nhìn tớ?
Tô Lam hết sức im lặng lắc đầu, hạ thấp giọng nói: “Không phải tớ nhìn cậu, mà là Lục giáo sư…”
Cái gì?
Trên bục giảng, Lục Mặc Thâm lúc này đang †ao nhã đứng ở đó, vẻ mặt của anh ta vô cùng ôn nhu, ánh mắt cưng chiều nhìn về phía hai người các cô.
Tô Lam đương nhiên hiểu được người anh nhìn chäm chăm là ai Lâm Thúy Vân nghỉ hoặc ngẩng đầu, sau đó đụng phải ánh mắt của Lục Mặc Sâm, mày của cô ấy nhíu lại.
Trong mắt của Lâm Thúy Vân, ánh mắt này của anh †a có vẻ vô cùng lưu manh, cô ấy vô thức.
nổi da gà Những cái này có thế bỏ qua, nhưng đáng sợ hơn chính là Lục Mặc Thâm lại không trả lời câu hỏi mà thay vào đó lại nhìn cô ấy với đôi mắt mập mờ như vậy.
Trong lúc nhất thời, ánh mắt của mọi người cũng rơi xuống trên người của cô ấy.
Cả phòng học ngay lập tức nổ tung, những nữ sinh đó không dám tin trừng mắt thật lớn: “Trời ơi, tại sao giáo sư Lục lại nhìn Lâm Thúy Vân chảm chằm vậy? Sẽ không phải thật sự là những chuyện mà tôi đang nghĩ đó chứ?”
“Chẳng lẽ bạn gái của giáo sư Lục là Lâm Thúy Vân: “Không có khả năng, tôi nhớ rõ hai người bọn họ trước kia rõ ràng là như nước với lửa, vô cùng bất hòa!”
“Trời cao biển rộng không có gì là không thể xảy ra, nói không chừng hai người bọn họ bê ngoài chỉ đang tỏ ra bất hòa nhưng thật ra là đang ngấm ngầm qua lại thì sao”
“Tôi khinh, nếu thật sự như vậy thì chẳng phải là giáo sư Lục như hoa như ngọc đã bị cảm vào một bãi phân trâu hay sao?”
“Cậu mau câm miệng đi, có vẻ như Lâm Thúy Vân đang muốn đến đây đánh cậu đó”
Lúc này Lâm Thúy Vân quả thật là vô cùng tức giận, làm sao mà cô ấy còn ngồi yên được chứ?
Hai tay võ mạnh lên bàn học, phắn nộ đứng dậy.