Chương 2974
Cô nghĩ tới nghĩ lui, vẫn cảm thấy có chút không yên lòng nên định ra ngoài hỏi thăm tình hình của Mộ Mẫn Loan.
Nửa tiếng sau, cô bắt taxi đến bệnh viện trung tâm thành phố Ninh Hải.
Nhưng cho dù cô đã hỏi đến mấy nị cũng không thể hỏi thăm được tin tức gì đến Mộ Mẫn Loan.
Dù sao thì chuyện cô ta bị ngã từ ban công xuống tối qua cũng đã được lan rộng rồi mà.
Chắc chẵn có vô số phóng viên đang ngồi chờ ở bên ngoài bệnh viện, muốn nghe ngóng, hỏi thăm tình hình hiện tại của cô ta Vì vậy, xác suất mà Tô Lam muốn gặp Mộ Mẫn Loan bây giờ là bằng không Ở bệnh viện trung tâm, từ tầng mười đến tầng mười tám là các phòng bệnh VIP, mỗi tầng có hơn hai mươi mấy phòng.
Nếu như cô đi tìm từng phòng một, chẳng khác nào cô đang mò kim đáy biến “Thôi được rồi, nếu như cô ấy thật sự xảy ra chuyện gì, chắc chắn sẽ không che giấu nổi báo chí và cộng đồng mạng.
Đến bây giờ vẫn không có tin tức gì, có nghĩa là sự tình cũng không phải đặc biệt nghiêm trọng”
Tô Lam suy nghĩ và đi về phía thang máy đăng kia.
Ngay lúc này, đột nhiên cô nghe thấy tiếng bước chân ồn ào vang lên ở phía sau lưng, ngay.
sau đó là giọng nói của Tư Vũ Chiến vang lên: “Tân Tấn Tài, tôi thật sự rất an tâm với kỹ thuật, tay nghề của bệnh viện trung ương, có điều, Mộ Mẫn Loan là diễn viên, danh tiếng đặc biệt của cô ấy, tôi hi vọng có thể…”
Tân Tấn Tài âm thầm liếc mắt một cái, nhưng trên mặt vẫn giữ nụ cười chuyên nghiệp như cũ “Anh Tư Vũ Chiến, anh thật sự lo lẳng quá rồi Chúng tôi cũng phải có đạo đức nghề nghiệp chứ.
Nếu anh thực sự không yên tâm, cứ cử thêm vài người tới trông coi là được.
”
“Được rồi, tôi còn có công ty, vậy tôi đi trước nhé”
Tư Vũ Chiến hết cách, không biết phải làm thế nào với Tần Tấn Tài, anh ta chỉ có thể xoay người đi vào trong thang máy: “Đến lúc đó, tôi sẽ cử vài người vệ sĩ vừa mắt đến trông coi Mộ Mẫn Loan.
”
Cửa thang máy chậm rãi đóng lại, Tân Tấn Tài trợn mắt một cách rõ ràng, không nói nên lời Nhìn thấy Tư Vũ Chiến đã rời đi, lúc này Tô Lam đang nấp ở góc tường mới chậm rãi bước ra ngoài Nếu Tần Tấn Tài là bác sĩ trưởng phụ trách chăm sóc Mộ Mãn Loan, vậy thì cô chỉ cần hỏi anh ta một chứt về tình hình của Mộ Mẫn Loan là được.
Nếu như Tô Lam có thể biết được chút tin tức của Mộ Mãn Loan từ Tân Tấn Tài, cô sẽ không.
phải tự mình đến gặp cô ta, cũng sẽ bớt đi ít nhiều những rắc rối không cần thiết “Tân.
.
”
Tô Lam còn chưa kịp chào hỏi thì đã bị tiếng chuông trong túi của Tân Tấn Tài làm gián đoạn.
Cô không lên tiếng nữa, sẵn sàng đợi anh ta nghe cuộc điện thoại này.
Tần Tấn Tài mơ hồ lấy điện thoại từ trong túi ra, anh ta liếc nhìn qua màn hình điện thoại di động, thái độ lười biếng ban đầu bỗng chốc trở nên nghiêm túc.
Cô chỉ thấy anh ta nhấn nút trả lời một cách cấn trọng, vừa nói chuyện, anh ta vừa đi vào vẫn phòng của mình “Này, anh hai, anh gọi điện cho em vào lúc này, có phải vì anh đã điều tra được tung tích anh trai của chị dâu rồi hay không?”
Vừa nói chuyện, anh ta càng đi ra xa.
Nhưng Tô Lam đã nghe được nguyên văn câu nói vừa rồi, không sót một chữ.
Cả người cô cứng đờ lại, thậm chí cô còn tưởng mình nghe nhầm Cuộc điện thoại mà Tân Tấn Tài đang nghe của của Quan Triều Viễn gọi đến.
Mà hình như là nói đến tung tích của anh trai?
Chuyện gì đã xảy ra vậy?
Không phải anh trai của cô đang được điều trị ở Đại Lợi à?
Vừa nghe được tin tức này, Tô Lam thậm chí không thể để ý tới Mộ Mẫn Loan, vội vàng đuổi theo Tần Tấn Tài.
Lúc này, Tân Tấn Tài vừa mới đi vào phòng làm việc, quay đầu nhìn ra ngoài cửa số “Đã có manh mối rồi sao? Vậy là tốt rồi”
“Nếu không, thật sự em không biết phải đối mặt với chị dâu như thế nào.
Mỗi lần gặp mặt chị ấy, nhất định chị ấy sẽ hỏi thăm tình hình của anh trai”
“Anh nói xem nếu như em nói với chị ấy là Tô Duy Nam đã mất tích từ lâu, lại còn không biết là bị ai bắt cóc, chẳng phải chị ấy sẽ suy sụp mất sao?”