Chương 3001
Đừng lo, Cô không muốn như vậy.
Quan Triều Viễn phản ứng rất nhanh, chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể biết được tâm trạng của cô đang không ổn.
Tô Lam lo lắng nhìn chäm chẵm vào những ngón tay của mình, chăm chú đến mức chẳng nhận ra rằng Quan Triều Viễn đã dừng xe ở ven đường, Bàn tay to của người đàn ông nhẹ nhàng véo cảm cô, để cô nhìn thẳng vào mắt của mình: “Có phải em đang giấu diếm anh chuyện gì không?”
Tô Lam có chút đờ đắn ngẩng đầu lên, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú trở nên tái mét “Em… Em cảm thấy có khả năng em đã bị chụp hình…
“Ừm?
Ánh mắt của Quan Triều Viễn lạnh lùng, chờ cô tiếp tục giải thích.
Đáy mắt của Tô Lam hiện lên sự hoảng hốt: “Em… Lúc em tỉnh lại, em và Khúc Thương Ly… Hai người chúng em đều không mặc quần áo…
Khuôn mặt tuấn tú của Quan Triều Viễn đột nhiên khó coi đến cực điểm, gân xanh trên trán nảy lên: “Em nói cái gì?”
Tô Lam cần môi, hốc mắt của cô đỏ hoe, không biết mình nên nói gì nữa.
Là tại cô quá đần, cho nên mới bị người ta lừa đến khách sạn Vọng Nguyệt mà không hề hay biết.
Nếu như cô không bị lừa, mọi chuyện đã không tiến đến nước này.
Chiếc xe nhanh chóng lăn trên đường.
Trên mu bàn tay đang cầm vô lăng của Quan Triều Viễn nổi lên những đường gân xanh.
Chiếc xe màu đen lao nhanh trong dòng xe cộ.
Tô Lam bị dáng vẻ hung tàn này của anh dọa sợ, khuôn mặt của cô tái nhợt hẳn đi vì lo lắng.
Mười mấy phút sau, xe vững vàng dừng trước cửa biệt thự trên núi Ngự Cảnh.
Ngay khi Tô Lam cho rằng Quan Triều Viễn đang tức giận tới nỗi muốn nổi điên, bổng nhìn thấy anh đột nhiên xoay người, ấn tay ở sau gáy của cô, để lại một nụ hôn lên trán cô “Ngoan, em không cần nghĩ gì hết, mau đi lên nghỉ ngơi”
Tô Lam ngạc nhiên, trong lòng cảm thấy có chút bối rối, vội vàng cầm lấy tay của anh: “Thế nhưng em…”
“Nghe lời anh, được không?” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Giọng nói của người đàn ông trở nên trầm thấp, cực kỳ có từ tính.
Nhưng chỉ có Tô Lam đứng ở bên cạnh anh mới biết được anh đang phải nỗ lực như thế nào để kìm nén cơn tức giận sắp bùng nổ ở trong lòng Tô Lam không còn cách nào khác, chỉ có thể gật đầu: “Được.
”
Cô chậm rãi đi vào biệt thự.
Sau khi đưa cô vào phòng, khuôn mặt của Quan Triều Viễn lập tức trở nên u ám.
Lê Duyệt Tư.
.
Giỏi lắm, ngay cả phụ nữ của mình mà cũng dám động vào, cứ chờ đấy!
Trong khi Tô Lam bị lừa đến khách sạn Vọng Nguyệt thì ở phía bên kia, Lâm Thúy Vân cũng đang bị một nhóm người túm lên chiếc xe thương vụmàu đen.
‘Vốn dĩ Lâm Thúy Vân còn cho rằng những kẻ xấu xa này đã lên kế hoạch để bắt cóc cô nhưng mà không ngờ bọn họ lại mang cô đến đồn cảnh sát tới.
Nhưng đồn cảnh sát này lại là một đồn cảnh sát ở ngoại ô cách trung tâm thành phốcực kỳ xa.