Chương 3072
Ông lão nhìn thấy Lý Nam vẫn ngây người ở đó, lập tức tức giận “Còn ngây người ở đó làm gì chứ? Nhanh chóng giải tán và đuổi hết người đi cho ta, ầm ÿ cả một buổi tối rồi, ầm ÿ tới mức đầu ta đau nhức rồi, mau tiên khách đi”
Lý Nam nhanh chóng hồi phục lại: “Vâng, thưa ông”
“Còn nữa, còn nữa, trai và cháu dâu của t: „ chuẩn bị phòng cho cháu Lệ Trí Thần trực tiếp ngơ ngẩn trước loạt hành động của ông cụ Quan: “Bố, buổi tối để Triều Viễn về nhà đi, con còn có chuyện muốn nói với Triều Viễn.
”
Đôi mắt ông cụ Quan lập tức trừng lớn như chiếc chuông: “Nói cái gì mà nói, còn cái gì muốn nói nữa, vừa nãy bố nói cái gì còn không hiểu sao? Tự lo liệu chuyện của mình đi, cháu trai bố không có trách nhiệm chịu thay lỗi của con đâu: ‘Vứt lại những lời này, ông cụ Quan một tay kéo Quan Triều Viễn, một tay kéo Tô Lam, lật đật đi về phía hậu viện.
Một bữa tiệc mừng thọ vốn vô cùng long trọng lại bị đã bị phá hỏng bởi sự tùy hứng của ông cụ Quan phá hủy.
Một đám người ngơ ngác, hậm hực quay về tắm rửa đi ngủ, thậm chí ngay cả khi đã nằm trên giường vấn chưa thể hồi phục lại tỉnh thần.
Buổi tối hôm nay, Quan Triều Viễn thật sự là đã cùng ông cụ Quan đánh cờ đến 12 giờ đêm, lúc này ông cụ mới lưu luyến cho anh ra về.
Trong khoảng thời gian này, Tô Lam trở về phòng tắm rửa xong xuôi thì pin điện thoại cũng đã đầy.
Cô ngay lập tức gọi cho Lâm Thúy Vân.
“Alo, Thúy Vân, vừa nãy cậu gọi cho mình à?
Điện thoại mình hết pin nên bị tắt máy”
Giọng Lâm Thúy Vân ở đầu dây bên kia vô cùng phấn khích: “Đúng đúng đúng, vừa nãy mình có gọi cho cậu, Tô Lam, mình xem tin tức rồi”
“Tin tức gì?”
“Còn có thể là tin tức gì nữa? Đương nhiên là tin tức về việc kết hôn của cậu với nam thần!”
Lâm Thúy Vân nói tới đây, quả thực rất vui vẻ, đôi mắt sắp biến thành hai trái tìm rồi “Nam thần thật sự quá tuyệt vời, cậu cuối cùng cũng có thể đường đường chính chính đứng bên cạnh anh ấy rồi, không cần giấu giấu diếm diếm nữa”
Tô Lam nghĩ đến cảnh tượng trong sảnh tiệc vừa nấy, khuôn mặt xinh đẹp hơi nóng lên.
Thành thật mà nói, bản thân cô khi nhìn thấy bài share đó cũng vô cùng kinh ngạc.
Nhưng sau đó, từ từ biến thành cảm động, một sự cảm động kéo đến bất ngờ không có phòng bị.
Ở đầu bên kia điện thoại Lâm Thúy Vân đang ôm “Thực sự ngưỡng mộ với cậu đó!”
Tô Lam chợt nghĩ đến Lục Mặc Thâm: “Ngưỡng mộ mình làm gì? Không phải cậu còn có giáo sư Lục sao?”
‘Vừa nhắc đến Lục Mặc Thâm, tim Lâm Thúy Vân không kiểm soát được đập loạn xạ.
Cô ấy chợt nghĩ đến hôm đó khi hai người hôn nhau trong nhà vệ sinh: “Cái gì thế, cái gì mà Giáo sư Lục, ai nói với cậu anh ta là của mình?”
“Còn chưa thừa nhận phải không?”
Lâm Thúy Vân vội vàng chuyển chủ đề: “Lam, thật ra mình còn có một chuyện muốn nói với cậu!”
“Chuyện gì vậy?”
Lâm Thúy Vân rất hưng phấn: “Chỉ mười phút trước, mình nhận được một cuộc gọi từ Truyền thông Đại Áo, họ muốn để mình tới thủ đô quay quảng cáo mỹ phẩm gì đó, hai ngày nữa mình sẽ chuẩn bị qua đó để casting, tới lúc đó chúng ta có thể gặp lại nhau rồi.
Mình thực sự rất nhớ con trai và con gái nuôi rồi, mình nhất định phải tới đó hung hăng hôn chúng mới được! “