Lục Mặc Thâm cau mày, cố ý bày ra vẻ mặt do dự: “Không phải vừa rồi mới có người thề thốt vô.
cùng chân thành rằng, nếu không phải là nơi này.
thì không được sao? Nhanh như vậy đã trở mặt?”
“Người đó chắc chăn không phải là tôi đâu.
”
Lục Mặc Thâm có chút khó xử: “Nhưng tầm này không dễ kiếm khách sạn ở thủ đô đâu”
Từ sau khi Lâm Thúy Vân nhìn thấy bóng trắng vừa bay qua cửa sổ, đến bây giờ cô ấy vẫn còn cảm thấy lạnh cả sóng lưng.
Cô làm bộ dùng đôi mắt đáng thương nhìn Lục Mặc Thâm: “Giáo sư Lục, anh, nhà anh chắc không chỉ có một căn phòng đâu.
Van anh, van anh cưu mang tôi đi được không?”
“Nhưng mà chúng ta là cô nam quả nữ, ở chung một phòng có phải không ổn lắm không?”
Lục Mặc Thâm trực tiếp vứt lại cho Lâm Thúy Vân lời nói ban nấy.
Lúc này Lâm Thúy Vân tức đến nỗi nước mắt cũng sắp trào ra: “Giáo sư Lục, tôi van cầu anh, van cầu anh mà, có được không?”
Lục Mặc Thâm lúc này mới ngập ngừng gật đầu: “Được rồi, nhưng mà căn hộ tôi đang thuê kia có thế hơi nhỏ, nên đến lúc đó cũng đừng có đổi ý đấy”
Mắt Lâm Thúy Vân sáng lên, vội vàng leo lên xe Cô ấy vô cùng khéo léo kéo dây an toàn lên thất: “Yên tâm, tôi chắc chắn không hối hận đâu”
Ngoài miệng thì nói vậy, nhưng trong lòng cô lại âm thầm suy nghĩ rằng: Lục Mặc Thâm nhiều tiền như vậy, nhà dù nhỏ đi nữa cũng không tới nỗi quá nhỏ đâu!
Mãi đến khi chiếc Aston Martin màu xanh chạy đi mất rồi, một vệ sĩ bị treo ngoài cửa sổ lầu ba của khách sạn Hào Đình mới được châm chậm kéo lên Anh ta cứ đong đưa ngoài cửa sổ như vậy nữa thì đến cơm tối cũng phải ói ra mất.
“Hôm nay boss lên cơn điên gì vậy? Bảo t chạy đến đây giả ma dọa người thì cũng thôi đi, còn cố ý đem biệt thự của anh ấy đổi thành căn hộ đơn nữa.
”
“Sở thích của người có tiền bây giờ đều kỳ lạ như vậy sao? Biệt thự lớn ở đến phiền rồi muốn đổi khẩu vị?”
Hai người bảo vệ lần đầu tiên biết đến loại sinh hoạt này, vô cùng khó hiếu.
Nửa giờ sau Khi Lục Mặc Thâm mở cửa phòng ra, Lâm Thúy Vân nhìn thấy một căn hộ đơn chỉ có một chiếc giường lớn.
Trong phút chốc, cô ấy đã phản ứng kịp, hiện tại cuối cùng cũng hiểu được mưu đồ của câu đừng nuốt lời mà Lục Mặc Thâm nói với mình rồi.
“Giáo sư Lục…Đây là căn hộ của anh?”
Lâm Thúy Vân tỏ ý cô ấy ngàn vạn lần không tin Cái tên Lục Mặc Thâm này giàu như vậy, sao có thể ở căn hộ nhỏ như vậy chứ?
Được rồi, phòng nhỏ cũng không phải vấn đề chính.
‘Vấn đề chính là tại sao trong căn hộ đơn này ngay cả cái sofa cũng không có?
Không lẽ đêm nay cô ấy phải chung chăn chung gối với cái tên Lục Mặc Thâm này ư?
Lục Mặc Thâm lười biếng dựa lên khung cửa: “Hối hận nhanh như vậy à? Hối hận rồi thì tôi có thể đưa cô đến khách sạn lớn Hào Đình”
Sau lưng Lâm Thúy Vân lạnh lẽo, vội vàng lắc đầu “Không có, tuyệt đối không hối hận”
Lục Mặc Thâm cuối cùng cũng vừa ý mà gật đầu: “Tảm một cái rồi ngủ đi”