Chương 3154
Khuôn mặt nhỏ nhän của Tô Lam đột nhiên xuất hiện rõ ràng trong tầm mắt, Quan Triều Viễn cười nhạt: “Anh đang nghĩ, hay là chúng ta sinh thêm một đứa con gái”
“Thật ra, em lại mong có thể sinh thêm một đứa em trai.
Một anh trai và đứa em trai nhất định sẽ yêu chiều bé Chỉ lên tận mây xanh luôn!”
“Đến chúng ta rồi kìa.”
Quan Triều Viễn đã giúp Tô Lam lấy số.
Tô Lam quay người vào trong xếp hàng, trước mặt cô còn có bảy tám người nữa.
Quan Triều Viễn đứng ở cửa nhìn cô: “Anh ở bên ngoài đợi em”“
Tô Lam gật đầu, sau khi vào phòng nghỉ, nụ cười trên mặt Quan Triều Viễn dần tắt, anh cau mày quay lưng bước về.
Ba phút sau, Quan Triều Viễn xuất hiện trở lại trong phòng khám của nữ bác sĩ vừa nấy.
Khi Quan Triều Viễn mở miệng nói chuyện, ngữ điệu rất bình thản.
Nhưng nếu nghe kỹ, có thể nghe ra được cảm.
giác bất an trong giọng nói Nữ bác sĩ đưa tay lấy ra báo cáo của Tô Lam: “Ban nấy tôi đã hỏi một số thông tin liên quan đến tình hình của bà Quan.
Từ lần hành kinh cuối cùng của bà Quan đến nay đã là bốn mươi ngài “Nồng độ progesterone và các chỉ số khác trong máu khá cao, quả thực là có khả năng mang thai, nhưng mà…các chỉ số của bà Quan có chút không bình thường”
Quan Triều Viễn không hiếu lắm về phương diện này: “Chỉ số không bình thường thì sao?”
“Nói cách khác, nếu những chỉ số này tăng theo cấp số nhân sau khi mang thai là chuyện bình thường.
Tuy nhiên, tôi thấy chỉ số của bà Quan lại hơi thấp một chút, nếu những chỉ số này thấp thì sẽ có hai khả năng, một là gần đây bà ấy không được nghỉ ngơi tốt dẫn đến thai nhỉ chậm phát triển, khả năng còn lại là…”
Nhìn thấy vẻ mặt có chút nặng nề của vị bác sĩ, Quan Triều Viễn đột nhiên cau mày: “Là gì”
“Mang thai ngoài tử cung”
Nữ bác sĩ nghiêm túc phổ cập y học: “Hiện nay phụ nữ mang thai ngoài tử cung có tỷ lệ tử vong cao nhất.
Trứng đã thụ tinh làm ổ trong ống dẫn trứng, khi lớn lên sẽ chèn ép ống dẫn trứng và gây băng huyết.
Ở giai đoạn đầu của thai kỳ là triệu chứng thận hư sẽ không gây ra đau bụng hay những vấn đề khác, nhưng một khi xuất hiện triệu chứng đau bụng và ra máu thì đó có thể là dấu hiệu của bang huyết, có thể nguy hiểm đến tính mạng bất cứ lúc nào.
Anh Quan, tôi nói như vậy anh có thể hiểu không?”
Mang thai ngoài tử cung.
Băng huyết.
Nguy hiểm tính mạng.
Sau khi nắm bắt được những từ khóa quan trọng này, áp suất không khí xung quanh Quan Triều Viễn lúc này trực tiếp giảm xuống không độ, trong nháy mắt trên khuôn mặt điển trai của anh bị bao phủ bởi một vẻ lo lắng nặng tíu.
Nữ bác sĩ dường như bị khí thế này của anh dọa một phen: “Anh Quan, anh không sao chứ?”
Nắm tay của Quan Triều Viễn siết chặt ở bên hông.
Tất cả những tai họa và đau khổ này nên đổ hết lên đầu anh mới đúng.
Lúc đầu anh nhất thời mềm lòng mới hại bảo bối mất đi tính mạng.
Còn bây giờ anh đã làm trái lại nguyện vọng của cha mẹ, thậm chí không tiếc đối địch với cả nhân loại, chỉ là vì để được ở bên người phụ nữ anh yêu, Cho dù ông trời thực sự không muốn để anh hạnh phúc thì nên báo ứng lên người anh mới phải, tại sao lại là Tô Lam chứ? “Anh Quan, trước tiên anh đừng vội lo lắng, ban nấy tôi chỉ mô tả mức độ nghiêm trọng của việc mang thai ngoài tử cung, nhưng không có nghĩa là chắc chản bà Quan bị như vậy.
Anh có thể đợi đến sáu tuần sau rồi quay lại làm kiểm tra chỉ tiết xem thử rốt cuộc có phải là mang thai ngoài tử cung hay không”