Chương 3428
Hai tên nông dân đó khiêng băng ca đi thẳng đến phía cổng biệt thự của Mộ Mẫn Loan.
Người nẵm trên băng ca rên rỉ “ư ư, a a” trông có vẻ rất khó chịu.
Mẹ Mộ xổ tóc mình ra rối bù, đi đến trước cổng chính liền nhấn chuông cửa.
Chuông cửa vang lên rất lâu, nhưng không có ai ra mở cửa.
Mẹ Mộ tức giận thở không ra hơi, liền trực tiếp đập cửa.
Cánh cửa sắt lớn bị bà ta đập rầm rầm, bà ta vừa đập cửa vừa hét lớn: “Mộ Mẫn Loan!
Mộ Mẫn Loan, đừng nấp nhà không lên tiếng!
Mẹ biết mày có ở nhà, mày có bản lĩnh tránh mẹ, mẹ cũng có bản lĩnh mở cửa! Mở cửa, mở cửa ral”
Tô Lam nhìn thấy cảnh tượng này, tâm tình như bị đả kích mà trầm xuống.
Mẹ Mộ không phải là đệ tử của dì Tuyết đấy chứ?
Mẹ Mộ đập cửa cả nửa ngày cũng không thấy ai ra.
Vì vậy bà ta dứt khoát xoay đầu lại, yêu cầu hai tên nông dân bên ngoài đó đặt băng ca xuống “Mộ Mẫn Loan, bây giờ mày đã nổi tiếng, có lông có cánh rồi, đến cả cha mẹ cũng không nhận! Cái đồ lòng lang dạ sói này, mày còn không cút ra đây cho mẹ?”
“Mẹ nói cho mày biết, đừng nghĩ rằng mày.
không ra ngoài thì mẹ không có cách trị mày!
Trong tay mẹ có số điện thoại của các phóng viên tin tức giải trí lớn ở thành phố Ninh Lâm, nếu mày còn không ra nữa, mẹ sẽ gọi bọn họ ngay lập tức!”
“Mẹ liền tung tin với họ, nói răng mày chưa kết hôn đã mang thai, thậm chí còn phá thai, nói mày không nhận cha mẹ ruột của mình!”
“Bây giờ cha mày sắp chết vì bệnh rồi, ngay cả gặp mặt một lần mày cũng không dám ra gặp.
Mộ Mẫn Loan mày mau ra đây cho mẹ, nếu không ra mẹ sẽ gọi điện thoại thật đó, mẹ không nói đùa cho vui đâu, mẹ cảnh báo mày…”
“Rầm!
Lời của mẹ Mộ còn chưa nói xong, bên trong biệt thự đã vang lên một tiếng “râm” lớn.
Đó là tiếng cửa chính biệt thự bị đá tung ra.
Mẹ Mộ có vẻ bị dọa giật mình, lời trong cổ họng như bị ngắt rời Khi bà ta ngẩng đầu nhìn thấy Mộ Mẫn.
Loan xông ra với vẻ mặt xám ngoét, khuôn mặt méo mó của bà ta ngay lập tức lộ ra một nụ cười: “Mẫn Loan, con ra rồi!”
Mộ Mẫn Loan lao vào trong sân, nhìn xung quanh một lượt rồi vớ lấy chiếc chổi to bên cạnh, sao đó lại xông ra ngoài Cánh cửa sắt nhanh chóng được mở ra, Mộ Mẫn Loan vung cây chổi trên tay, quét về phía mặt mẹ Mộ.
“yda.
Mẹ Mộ không ngờ Mộ Mẫn Loan lại có hành động nàỳ.
Một chút bất cẩn, giày cao gót loạng choạng, suýt nữa thì ngã nhào như một con chó.
Mộ Mẫn Loan cầm chổi trên tay, thuận thế nhào về phía cha Mộ đang nằm trên băng ca.
Mí mắt cha Mộ nhảy loạn xạ, nhìn thấy cây chổi sắp đánh lên người mình, ông ta nhanh chóng trở mình, trực tiếp chuồn sang một bên như một con khi, rồi lồm cồm đứng dậy.