Chương 3448
Quan Triều Viễn giẫm chân ga, nói: “Em kiên nhân một chút, bây giờ tôi đưa em đến bệnh viện để Tần Tấn Tài giúp em băng bó lại là tốt rồi Tô Lam vẫn im lặng không nói chuyện, Quan Triều Viễn cảm thấy gân xanh trên trán mình đã không thể kiềm chế được mà nổi hết lên rồi Anh cố nén lo lắng, đạp ga như bay đến bệnh viện.
Đa số gặp đèn đỏ anh đều vượt qua, cuối cùng cũng đã đến được bệnh viện.
Quan Triều Viễn bế Tô Lam chạy như bay vào văn phòng của Tân Tấn Tài.
Tân Tấn Tài vừa mới hoàn thành xong ca phẫu thuật đang định năm ở sô pha nghỉ ngơi một chút thì cửa phòng bị đẩy ra đột ngột khiến anh ta bị dọa suýt chút nữa thì tiểu luôn ra quần Tân Tấn Tài đang mơ mơ màng màng muốn ngồi xuống thì chân của Quan Triều Viễn đã chuẩn bị dơ lên đá sang phía anh ta, cũng may Tân Tấn Tài đã từng có thời gian ở trong quân đội thường xuyên phải ăn đòn của Quan Triều Viễn nên anh ta đã quen.
Lúc này mắt còn chưa mở hết mà cơ thể đã theo bản năng lùi sang một bên, tránh được cú đá của Quan Triều Viễn.
Tân Tấn Tài xoa xoa hai mắt của mình, nhìn thấy Quan Triều Viễn đang bế Tô Lam thì trợn tròn hai mắt: “Anh hai, chị dâu lại bị làm sao vậy?”
Một câu hỏi này của Tân Tấn Tài làm cho gân xanh trên trán Quan Triều Viễn nảy lên càng lợi hại hơn.
“Cô ấy bị đau chân, mau giúp cô ấy băng bó đi, đừng nói nhiều nữa”
“Em nói anh này, chị dâu đang có thai anh có thể chú ý chị ấy một chút không? Động một chút là bị thương, đối với phụ nữ có thai như vậy cũng vô tâm quá đi!”
“Còn không câm miệng anh đánh em đấy có tin không?”
“Được được được, em câm ngay đây đã vừa lòng anh chưa?”
Quan Triều Viễn ngồi xuống, kiểm tra mắt cá chân của Tô Lam thì thấy cũng không sưng quá nhiều: “Em đừng lo lắng, anh thấy cũng không quá nghiêm trọng đâu”
Tô Lam không trả lời lại.
Tân Tấn Tài đến gần, nắm lấy cổ chân Tô Lam nhẹ nhàng lắc lắc: “Chị dâu, anh hai nói đúng đó, mắt cá chân của chị không phải bị thương quá nặng đâu.
Em giúp chị băng bó lại, chị kiên nhãn một chút là xong rồi”
Tô Lam gật đầu: “Ừ”
Quan Triều Viễn đứng ở đăng sau tức giận chỉ thiếu điều bốc khói Tô Lam vẫn nhất quyết không để ý đến anh, đây là muốn làm anh tức chết có phải không?
Tân Tấn Tài vừa bôi thuốc, vừa băng bó mắt cá chân cho Tô Lam, còn nhẹ nhàng xoa bóp giúp cô: “Chị dâu, chị nói cho em biết có phải anh trai em lại bắt nạt chị không, em sẽ giúp chị trút giận!”
Tô Lam đang coi Quan Triều Viễn như không khí, không có biện pháp lại phải trả lời câu hỏi của Tân Tấn Tài: “Tôi chỉ là không cẩn thận một chút…AI”
Tô Lam còn chưa nói xong đã hét lên một tiếng, khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên trắng bệch.
Triều Viễn nghe thấy tiếng kêu của cô thì hốt hoảng quát Tân Tấn Tài: “Anh bảo giúp băng bó vết thương chứ không phải làm đau thêm!”
Tân Tấn Tài không để ý Quan Triều Viễn, anh ta nhìn Tô Lam hỏi: “Chị dâu thử lắc lắc chân xem còn đau không”
Tô Lam nhíu mày, cẩn thận lắc chân theo lời Tân Tấn Tài: “Có vẻ đã không đau nữa tồi”
Tân Tấn Tài lúc này mới buông chân Tô Lam ra, đứng lên.