Chương 3492
Quan Triều Viễn vừa nghe xong, sắc mặt lại đột nhiên trở nên lạnh lùng: Anh chau mày, đặt tay lên vai của Tô Lam: “Sau này không được nói những lời như thế này nữa”
Trong lòng Quan Triều Viễn có chút tức giận nên cũng hơi lớn tiếng một chút.
Tô Lam chớp chớp mắt, cô nhìn anh với vẻ mặt đáng thương, đột nhiên cảm thấy vô cùng uất ức.
Cô nghẹn ngào, đôi mắt ngay lập tức đỏ hoe: “Anh hung dữ với eml”
Quan Triều Viễn đột nhiên cảm thấy có chút phiền phức, anh kiên nhẫn dỗ dành cô: “Kể từ khi chúng ta ở bên nhau, chúng ta đã là người trong một nhà rồi, sau này nếu như em dám nói những lời như thế nữa, anh sẽ.
.
”
Bây giờ Tô Lam đang mang thai, Quan Triều Viễn không dám ức hiếp cô, nên là dũng khí của cô cũng càng ngày càng lớn rồi Lúc này, đối mặt với sự uy hiếp của anh, cô chỉ ngước nhìn anh đầy đe dọa: “Anh sẽ như nào?”
Quan Triều Viễn trực tiếp cần vào môi cô: “Có phải em đang nghĩ bây giờ em đang mang thai nên anh không có cách nào trị em đúng không”
Tô Lam khịt khịt mũi, trong lòng đắc thăng: Đúng vậy, em chính là nghĩ như thế đấy!
“Em đừng có quên, em mang thai lâu nhất thì cũng chỉ có mười tháng, cộng thêm cả việc ở cữ nhiều nhất thì cũng chỉ một tháng, mỗi một món nợ anh đều có ghi chép lại hết rồi, bây giờ nếu em muốn làm loạn, đợi sau khi em ở cữ xong, anh sẽ tính hết”
Sau khi nghe xong lời anh nói, Tô Lam liền cảm thấy dường như có một cơn gió lạnh lẽo thổi qua gáy cô.
Anh kìm nén một năm rồi mới tính sổ với cô sao?
Không phải là cô vừa mới sinh con xong thì liền bị tính sổ ngay trên giường chứ?
Nhìn thấy sắc mặt có chút thay đổi của Tô Lam, Quan Triều Viễn liền cúi thấp đầu xuống: “Em bình tĩnh lại rồi?”
Tô Lam thoáng chốc bị anh làm cho thuyết phục, cô là một người biết thức thời: “Em bình tĩnh lại rồi”
“Không làm loạn nữa?”
“Không làm loạn nữa”
“Bây giờ anh có thể nói được rồi chứ?”
“Có thể rồi”
“Dì nhỏ đã biết được Tống Chỉ Manh đã đến thành phố Ninh Lâm nên đã gọi điện thoại cho anh”
“Dì nhỏ? Ý anh là mẹ của chị Chỉ Manh sao?”
“Ừm”
“Dì ấy đã nói gì với anh vậy?”
“Dì ấy hỏi anh có phải đã điều tra ra được chuyện gì không, bởi vì dì ấy phát hiện ra dạo.
gần đây Tống Chỉ Manh rất hay đi qua đi lại giữa thành phố Ninh Lâm và thủ đô, dì ấy không yên tâm, dì ấy lo là Tống Chỉ Manh và Khúc Thương Ly sẽ chạm mặt nhau”
Tô Lam lúc này hoàn toàn bị choáng váng: “Em không hiểu, chẳng lẽ dì nhỏ không đồng ý cho hai người họ ở bên nhau sao?”
Quan Triều Viễn gật gật đầu: “Lúc đầu khi Khúc Thương Ly vẫn chưa là ảnh đế, hai người vẫn đang học đại học thì người nhà họ Tống ai nấy cũng đều phản đối.
Nhưng mà không ngờ rằng Tống Chỉ Manh lại là một người rất cố chấp, chị ấy và Khúc Thương Ly đã bỏ trốn đến thành phố Ninh Lâm”