Chương 3658
Làm sao có thể oan ức chứ!
Hai cô gái vội vàng lắc đầu: “Dĩ nhiên là không phải, chúng em cảm thấy vô cùng vinh hạnh, chỉ là… Chỉ là thật sự là quá đột nhiên”
“Tôi nói thật với mấy người, từ hơn hơn hai mươi năm trước tôi đã quyết định, đời này sẽ không bao giờ nhận học trò.
Lần này tôi nhận học trò đích xác là tình thế bắt buộc, tình thế bất đắc dĩ.
Thế nhưng tôi lấy nhân cách của tôi ra cam đoan, hai chúng tôi nhất định sẽ dốc sức dạy dỗ mấy người”
Được hai người thầy nổi tiếng như vậy trực tiếp hướng dẫn, thì mặc kể là đối với hai người Tô Lam hay là Lâm Thúy Vân mà nói, đây đều là một cơ hội tốt ngàn năm có một.
Thành tích của Lâm Thúy Vân thoạt nhìn tàm tạm, thế nhưng rất nghiêm túc trong các môn chuyên ngành.
Mà Tô Lam vốn đã ở trình độ thạc sĩ nên tất nhiên rất khao khát học thêm.
Dĩ nhiên là bốn người bọn họ ăn nhịp với nhau.
“Nhưng tôi cũng có một chuyện khác muốn hai người mấy người hỗ trợ”
“Giáo sư, mời nói.
”
“Mấy người biết chuyện lần này Smith tới trường cao đẳng Lan Ly để trao đổi học thuật không?”
Tận đến giờ phút này, hai người Tô Lam và Lâm Thúy Vân mới biết được, thì ra hiệu trưởng Lý nhận học trò cũng có mưu đồ.
Smith tới giao lưu học thuật, thì thuộc hạ dẫn theo toàn là một nhóm người đắc lực có tài năng.
Môn học mà bọn họ chọn để trao đổi là ngành học đông y là chính, thao diễn là phụ.
Hơn nữa bọn họ còn yêu cầu trường cao đẳng Lan Ly, muốn hiệu trưởng Lý tới tiếp đãi, có ý định cạnh tranh với hiệu trưởng Lý: “Lần giao lưu học thuật này, tôi không cần mấy người nhất định phải thảng, thế nhưng nhất định phải xinh đẹp và có tư thái”
Những lời này là những lời cuối cùng mà hiệu trưởng Lý để lại cho hai người họ.
Đợi khi Tô Lam trở lại biệt thự, Quan Triều Viễn đã chờ ở bên trong phòng khách.
Sau khi nghe thấy âm thanh, anh buông iPad trong tay xuống, ngẩng đầu lên nhìn ra cửa.
Tô Lam vừa nhìn thấy anh thì nhào qua, Quan Triều Viễn càng biến sắc, vội vã mở rộng vòng tay ôm cô: “Đã là mẹ hai đứa bé rồi, có thể ổn trọng một chút hay không.
”
Tô Lam không nói hai lời, trực tiếp ngồi ở trên đùi của anh: “Vậy anh nói, vì sao anh không nói trước với em?”
“Bởi vì anh cũng không xác định được có phải hiệu trưởng Lý sẽ chấp nhận đề nghị của anh hay không, nói trước cho em biết, sợ en không vui”
Tô Lam nêu ý kiến không phục: “Ha ha, anh dựa vào cái gì biết là em nhất định sẽ hài lòng?”
“Đây chính là hiệu trưởng của trường cao đẳng Lan Ly, hơn nữa còn là ngôi sao sáng trong giới đông, em chắc chắn thật sự không muốn làm học sinh của thầy?”
Được rồi, suy nghĩ nhỏ kia của mình đã sớm bị xem thấu.
Tô Lam chống cẳm, tựa vào trong lòng Quan Triều Viễn: “Thật hy vọng hai đứa bé của chúng ta có thể phối hợp một chút!”
Nói rồi, cô thẳng thắn ôm lấy cổ Quan Triều Viễn, hôn bẹp một cái ở trên mặt anh: “Chồng, cám ơn anh!”
“Em thay đổi sắc mặt nhanh như vậy à?
Mới vừa rồi là ai còn hưng hãn hỏi tội kia mà?”