Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi


“Chẳng trách cô bầm mày bầm mặt, tôi đã chuẩn bị sẵn túi đá cho cô, mau chườm vào đi, nếu không ngày mai sẽ nặng hơn.” Quan Khởi Kỳ đứng dậy đưa cho Tổ Lam túi chườm đá được quấn trong chiếc khăn mặt.

Nhìn thấy anh ấy cẩn thận như vậy, Tô Lam cầm lấy cục nước đả, biết ơn nói: “Nếu như đêm nay không gặp anh, tôi...không biết sẽ phải làm sao, cảm ơn anh!”
Nghe vậy, Quan Khởi Kỳ đỏ mặt, có hơi ngại ngùng nói: “Chẳng qua là chuyện dễ như trở bàn tay, không cần phải để tâm”
“Đối với anh là chuyện dễ như trở bàn tay, đối với tôi là ân nhân cứu mạng.” Tô Lam thành thật nhìn Quan Khởi Kỳ.

Quan Khởi Kỳ không tiếp tục nói vấn đề này, tỏ ý Tô Lam mau để đá cục lên mặt.

Tô Lam rất nghe lời, bọc đá cục vào khăn rồi đắp lên mặt.

Chưa kể, mặc dù lúc này căn phòng ấm áp như mùa xuân, nhưng cục nước đá thật sự rất lạnh, khi chạm vào má Tô Lam, cô vẫn cau mày.

“Đúng rồi, sao anh lại tới đây?" Sau một lúc, Tô Lam nghi ngờ hỏi Quan Khởi Kỳ.

“Tôi...năm mới buồn chán, nên lái xe ra ngoài tham quan, khi đi đến con hẻm đó, đột nhiên cảm thấy bên trong có tiếng không ổn, cho nên đi vào xem đã xảy ra chuyện gì, không ngờ gặp cô.” Quan Khởi Kỳ hơi do dự nói.

Nghe vậy, Tô Lam trố mắt nhìn Quan Khởi Kỳ, sau đó cảm thấy có gì đó không đúng, đây không phải là trùng hợp quy sao?
“Trùng...!trùng hợp như vậy?" Tô Lam không nhịn được nói ra.

Nếu như bạn ngày còn có thể gặp anh ấy ở thị trấn nhỏ này, nhưng đã gần mười hai giờ đêm, còn ở trong một hẻm hẻo lánh mà anh ấy vẫn tìm thấy, chuyện này giống như mò kim đáy bể, hoặc là bị sét đánh.

Thấy Tô Lam nhìn chằm chủ, Quan Khởi Kỳ đỏ mặt gật đầu nói: “Chỉ là trùng hợp.”
Nghe vậy, Tô Lam cúi đầu thầm nghĩ: Có lẽ chỉ là trùng hợp, anh ấy là người được ông trời phải xuống cứu cô cũng không chừng.

Giây tiếp theo, đột nhiên Quan Khởi Kỳ nói: “Cô muốn nghe lời thật không?”
Tô Lam ngạc nhiên ngẩng đầu lên, thấy anh ấy nhìn cô, nghĩ thầm: Vừa rồi không phải là lời thật à?
Tô Thanh sau đó ngạc nhiên hỏi: “Lời thật là gì?”
Một lát sau, Quan Khởi Kỳ cúi đầu, hai tay đan vào nhau, mạnh dạn nói: “Thật ra tôi nghe Tiểu Ninh nói cô đang ở Thanh Sơn.”
“Tiểu Ninh?” Tô Lam cúi đầu nghĩ, vài ngày trước Tiểu Ninh có liên lạc với cô, hỏi cô tình hình.

hiện tại, cô đều nói hết mọi chuyện.

Quan Khởi Kỳ gật đầu nói: “Tiểu Ninh nói hiện tại cô đang làm kế toán cho một công ty du lịch, dù sao năm mới tôi cũng buồn chán, cho nên chạy đến Thanh Sơn, muốn xem có thể may mắn gặp được cô không.”
“Làm sao anh tìm được tôi?” Cứ tưởng là tình cờ gặp gỡ, không ngờ anh ấy lại là người có tâm như vậy, Tô Lam rất ngạc nhiên, anh ấy không có việc gì thì tìm cô làm gì?
Nghe thấy câu hỏi, Quan Khởi Kỳ do dự một hồi, sau đó mạnh dạn ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt nghi ngờ của Tô Lam.

Lúc này Tô Lam cảm thấy ánh mắt của anh ấy rất nóng, dường như cô bị bỏng một chút.

Sau đó Tô Lam lập tức cảm thấy cô không nên hỏi câu này, ánh mắt Quan Khởi Kỳ dường như nói lên tất cả, anh ấy đối với cô không chỉ đơn thuần như thế?
Hiện tại cho dù Tô Lam muốn chạy trốn, nhưng dường như cũng không kịp.

Giây tiếp theo, Quan Khởi Kỳ vội vàng lập tức nói: “Tôi gọi cho hàng chục công ty du lịch ở Thanh Sơn, cuối cùng tìm thấy cô đang làm việc cho công ty du lịch Thanh Sơn Lục Thủy, bên đó nói cô đang hướng dẫn một đoàn khách du lịch đến Thanh Long Hiệp, cho nên tôi đã lái xe đến tìm cô.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui