Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi


Chương 3680
Nhưng sau lưng người đàn ông năm sáu mét, có bốn năm vệ sĩ mặt vest đen đứng tạo thành một bức tường người, thế là không còn người nào dám qua nữa.

Sắc mặt Asius cũng thay đổi, anh mới tới nước Thiên Hoàng không bao lâu, hầu như không quen biết mấy người, chẳng lẽ trong thời gian ngắn như vậy, anh không hay không biết đắc tội nhân vật lớn nào rồi sao?
“Anh này…ha ha…anh là ai vậy? Chúng ta biết nhau sao? Anh có phải là nhạn nhầm người rồi không?”
Asius bây giờ chỉ có một mình, không thể không nói chuyện lịch sự.

Quan Triều Viễn cứ âm u như vậy nhìn chăm chằm anh, tay trái còn rảnh của anh ta trực tiếp kéo khẩu trang bị lệch trên mặt anh xuống.

Sau đó lấy điện thoại trong túi ra, bấm mấy cái liền hiện ra một bức hình được phóng to Quan Triều Viễn giơ màn hình đến trước mặt anh, giọng nói khàn khàn mang theo tia lạnh lùng nói: “Là anh không sai đúng không?”
Asius liếc qua một cái, thấy bức hình trong điện thoại không quá rõ nét, chắc là dùng camera chụp.

Trong hình đúng lúc anh và Tô Lam đang đứng trước cửa hiệu trưởng Lý, hai người hình như đang nói gì đó.

Vẻ mặt Tô Lam vô cùng chán ghét và không kiên nhãn, còn khóe miệng anh hiện lên một nụ cười giễu cợt, giống như tên lưu manh đang đùa giỡn gái nhà lành Asius cố gắng giải thích: “Sorry anh, tôi nghĩ là anh đang hiểu lầm gì đó, thực ra…thực ra tôi và cô gái trong hình hôm nay cùng lúc tới nhà hiệu trưởng Lý, lúc rời đi tôi có chào hỏi một chút, nói chuyện vài câu, sau đó ai về nhà nấy”
Quan Triều Viễn dùng khuỷu tay đè cổ anh, sắc mặt vô cùng khó coi: “Vậy anh có thể giải thích một chút, điện thoại của cô ấy sao lại ở chỗ anh không?”
“Excuse me?”
Asius sững sốt ngay tại chỗ.

Anh vô cùng kinh ngạc nhìn Quan Triều Viễn, mất một lúc lâu mới tỉnh táo lại: “Anh… anh có phải là người đàn ông nghe điện thoại lúc trước không?”
Asius lúc đó chỉ là muốn đùa thôi, hoàn toàn không ngờ đến, không cẩn thận đá trúng tấm sắt.

Bạn trai của Tô Lam sao có thể là người như thế này chứ?
Chỉ nhìn khí thế của anh ta liền biết anh ta nhất định không phải là người bình thường “Wi vậy bây giờ cô ấy tắm xong rồi sao?”
Khi Quan Triều Viễn khi nói lời này, giọng nói dường nhưu lạnh đến tận xương tủy.

Asius vô thức bị khí thế của anh áp chế, chỉ cảm thấy nổi da gà: “Sorry, tôi…chỉ là muốn đùa một chút”
“Cô ấy ở đâu?”
“Sau khi tôi cầm điện thoại cô ấy, cô ấy liền đi rồi, tôi không biết”
“Tôi hỏi lại một lần nữa, cô ấy ở đâu?”
Quan Triều Viễn đột nhiên bóp mạnh tay, cổ họng Asius lại bị ép chặt, cả người dường như bị đóng đinh vào tường, thở cũng không nỗi nữa.

Bây giờ đến cái chết anh cũng nghĩ đến rồi, đừng nói anh không biết Tô Lam đi đâu, bây giờ anh bị ép chặt cổ họng, hơn nữa còn mạnh như vậy, cho dù anh biết anh cũng không có cách nào nói.

Mặt Asius sắp thành màu đỏ, đột nhiên một giọng nói vang lên sau lưng Quan Triều Viễn: “Dừng tay!”
Đôi mắt chim ưng của Quan Triều Viễn vấn nhìn chăm chằm, thậm chí không thèm quay đầu.

Sau lưng truyền đến tiếng bước chân dồn dập, theo sau là Lục Mặc Thâm vội vàng chạy đến.

Anh đặt một tay lên mu bàn tay phải Quan Triều Viễn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui