Chương 3698
“Nếu như ông cảm thấy biện luận với chúng tôi là một việc mất mặt xấu hổ, vậy thì tôi còn cảm thấy biện luận với các ông là đang lãng phí thời gian quý giá của tôi đây này, tôi cũng có thể lựa chọn từ chối biện luận với những đối thủ như thế này!”
Người ở đây hoàn toàn không ngờ rãng hội giao lưu này vừa mới bắt đầu đã cãi nhau đến độ không thể vãn hồi như thế.
Lâm Thúy Vân đứng bên cạnh lại càng dâng lên một bầu nhiệt huyết, cô ấy thấy Tô Lam đứng lên thì cũng đứng lên theo, nói: “Tô Lam à cậu nói đúng lắm! Hay! Dựa vào cái gì chúng ta nhất định phải chiều theo bọn họ chứ, cái gì mà chúng ta mất mặt xấu hổ?
Tôi thấy mặt mũi của mấy người mới đúng là mất mặt mất ra cả nước ngoài!”
Những học sinh ngồi đây xem cuộc đấu dường như cũng bị lời nói của Tô Lam lây nhiễm.
Bởi vì bọn họ đều là người nước Thiên Hoàng, sỉ nhục nước Thiên Hoàng cũng là sỉ nhục bọn họ.
“Tô Lam, Lâm Thúy Vân, các cậu làm tốt lắm!”
“Nói rất đúng, tại sao chúng ta phải chiều theo bọn họ chứt”
“Nói hay quá đi, chúng mình ủng hộ cậu!”
Smith Phạm thấy mọi người dưới sân khấu đều xúc động như thế, khuôn mặt vốn dĩ bởi vì phẫn nộ đỏ bừng lập tức trở nên trắng bệch hoàn toàn.
Ông ta có phần hốt hoảng ngã ngồi trên ghế, dường như đã hết hy vọng.
Nhưng vào ngay lúc này, hiệu trưởng Vương của đại học Lan Ly đột nhiên cầm microphone từ tay người chủ trì, ông ta ho nhẹ hai tiếng rồi nói: “Các bạn học, các bạn học hãy bình tĩnh đừng nóng nảy, mọi người im lặng một chút, im lặng một chú Hiệu trưởng Vương đứng lên, ông ta bắt đầu giơ tay ra hiệu cho mọi người cứ an tâm chớ vội vàng.
Khi mọi người đều an tĩnh lại, hiệu trưởng Vương quay đầu nhìn về phía Tô Lam, nói: “Bạn học Tô Lam, bạn học Lâm Thúy Vân, thật ra Bạch Lạc chúng ta làm nước lễ nghỉ thì phải có thái độ của chủ nhà.
Tôi thấy yêu cầu của giáo sư Smith cũng xem như hợp tình hợp lý, dù sao quốc ngữ của chúng †a còn không phải là ngôn ngữ thông dụng nhất trên toàn thế giới.
“
Sau khi hiệu trưởng Vương nói ra lời này, mọi người đã có thể thấy rõ lập trường của ông ta.
Rõ ràng ông ta đang đứng về phía Smith Phạm.
Smith Phạm nhìn dáng vẻ bình tĩnh và kiên nghị của Tô Lam, chút xao động trong mắt cũng biến thành trào phúng không e dè gì.
Tô Lam à Tô Lam, cho dù cô có răng sắt răng đồng thì làm được gì đâu!
Cho dù cô gây kích động đến cảm xúc của tất cả học sinh, vậy thì thế nào chứ!
Ngay cả hiệu trưởng đại học Lan Ly đều đứng về phía tôi, trước mặt hiệu trưởng, vài câu oán giận của học sinh chả là gì cả!
Sắc mặt Tô Lam cũng lập tức trở nên khó coi, phải biết rằng, Smith Phạm sở dĩ sẽ đưa ra một màn thi biện luận như thế này đã là một cái hố to rồi.
Ngành điện ảnh của mỗi một quốc gia đều có điểm mạnh cũng như điểm yếu, giống như Đông y và Tây y, đều có mạnh yếu, vốn dĩ không thể nói một cách chắc nịch rãng rốt cuộc cái nào tốt hơn, đó vốn là một câu hỏi không có đáp án.
Đợi đến khi bọn họ biện luận đến mức không có kết quả, tất nhiên phải mời người ở chỗ này bỏ phiếu Không cần biết là mời những người đức cao trọng vọng ngồi trên ghế khách quý hay là học sinh dưới sân khẩu, người ủng hộ đội Edinburgh đều chiếm ưu thế.
Hơn nữa nghe giọng điệu của hiệu trưởng Vương như thế, chắc hẳn là bị mua chuộc rồi.
Từ đầu Tô Lam đã nghĩ đến điểm này, cho nên cô mới lợi dụng sơ hở hai đội ngũ có khác biệt về ngôn ngữ để công kích.
Nhưng bây giờ thì sao, làm hiệu trưởng của đại học Lan Ly, hiệu trưởng Vương thấy không rõ tình thế hay là cố ý nghiêng về phía đối thủ?