Chương 3748
Tô Lam có chút đỡ đần, nhìn khuôn mặt tươi cười của người phụ nữ trẻ tuổi, xinh đẹp ở trên mộ, ánh mắt của cô bỗng trở nên xa xăm…
“Mẹ, vì sao mẹ luôn nhìn những cuốn sách này vậy ạ?”
“Tô Lam, con biết không? Đây là tâm nguyện của mẹ”
“Mẹ ơi! Tâm nguyện của mẹ là cái gì vậy a”
“Mẹ muốn làm một bác sĩ Đông y xuất sắc, chỉ là đáng tiếc, nguyện vọng này e là không thể thực hiện được.”
“Mẹ ơi! Mẹ đừng quá đau buồn, Tô Lam nhất định sẽ giúp mẹ thực hiện nguyện vọng này!”
“Thật sao?”
“Vâng ạ!”
Tô Lam vốn cho rằng, việc trở thành một Đông y xuất sắc chẳng qua chỉ là nguyện vọng của mẹ mà thôi.
Cho tới tận khi cô tốt nghiệp trung học, lúc phải lựa chọn chuyên ngành, có lẽ là do mưa dầm thấm lâu, cô phát hiện, thật ra, cô cũng rất thích nguyện vọng này, thậm chí còn càng ngày càng sùng bái nó.
Đây không còn là nguyện vọng của một mình mẹ cô nữa, nó cũng đã trở thành nguyện vọng của bản thân cô rồi “Em định làm gì?”
Quan Triều Viễn đứng ở một bên cúi đầu nhìn xuống cái bụng có chút to ra của cô.
Cơ địa của vợ anh vốn đã gầy, nên dù đang mang thai, nhưng nếu anh đứng ở phía sau, anh cũng sẽ không phát hiện ra cô đang mang thai Tô Lam đưa tay, nhẹ nhàng vu0t ve bụng của mình: “Sau khi con lớn hơn một chút, em sẽ ở nhà nghiên cứu về Đông y”
Quan Triều Viễn nhìn cô, định mở miệng nói cái gì đó, thì bị Tô Lam đưa tay lên chặn miệng của anh lại: “Trong tay của em có cổ phần của tập đoàn Tô thị, chỉ cần cái này thôi cũng đã đủ cho em mở một phòng nghiên cứu thuốc Đông y rồi, anh đừng nhúng tay vào chuyện này”
Quan Triều Viễn bất đắc dĩ nhìn cô, quả nhiên, trên đời này, người hiểu anh nhất chính là Tô Lam.
“Được thôi, nhưng em phải đáp ứng với anh một điều kiện”
“Điều kiện gì?”
“Dù công việc có bận rộn đến như thế nào đi chăng nữa, em phải dành ra hai ngày cuối tuần để chăm sóc cho anh với con.
Em có thể có sự nghiệp của mình, nhưng em không thể cắt giảm thời gian của bọn anh được”
Nghe lời oán hận của Quan Triều Viễn, Tô Lam cảm thấy có chút buồn cười.
Từ trước đến nay, khi làm việc, Quan Triều Viễn đều rất nghiêm túc, anh cũng có khi sẽ sử dụng những thủ đoạn khác nhau.
Vậy mà bây giờ, ở trước mặt cô, anh lại trở thành một người bố phải chịu nhiều oan ức sao?
“Nguyện vọng của em dù có lớn lao, vĩ đại cũng tuyệt đối không thể so sánh được với anh và các con.
Em nghĩ, mặc dù em muốn có sự nghiệp, muốn thực hiện nguyện vọng của mình, nhưng em sẽ không làm ảnh hưởng đến anh và các con.
Chồng à! Anh có biết không?
Bộ dạng vừa rồi của anh rất giống với một người vợ đang oán hận chồng mình đó”
Quan Triều Viễn dang tay ôm lấy cô, cần một cái lên gò má của cô để trừng phạt.
Sau khi cô mang thai, Quan Triều Viễn phát hiện, hình như tính cách của cô cũng có một chút thay đổi theo.
Nếu như trước kia cô sắc bén, quyết đoán thì bây giờ, sau khi có đứa bé trong bụng, cô có vẻ như ôn nhu, dịu dàng hơn Tô Lam khéo léo tựa ở trước ngực của anh, nhìn ảnh chụp của mẹ ở trên bia mộ, âm thầm nói trong lòng: “Mẹ, con đang rất hạnh phúc.
Có phải mẹ đang ở trên thiên đàng phù hộ cho con đúng không?”