Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi


"Chuyện gì...!xảy ra chuyện gì sao ạ?" Tô Lam sờ gáy, khó có thể mở miệng.

Cô có thể nói gì đây? Nói gì cũng toàn là nói dối, nhưng nói nhiều lại sợ sẽ bị lộ tẩy.

Advertisement "Cậu ta...!cậu ta tên gì ấy nhỉ?" Sở Thanh Diên sờ nhẹ đầu.

"Quan Khởi Kỳ ạ." Tô Lam trả lời.

"Quan Khởi Kỳ sao? Sao lại là họ Quan?" Sở Thanh Diên vừa nghe thấy họ này lập tức nhíu mày, sau đó nói: "Không quan tâm cậu ta họ gì, cậu ta nói cậu ta là ba của Xuân Xuân sao?"
"Dạ" Tô Lam gật đầu trả lời.

Advertisement "Con quen biết một người như vậy từ khi nào? Lại còn là luật sư, hoàn cảnh gia đình cũng tốt như vậy.

Con nói thật cho mẹ biết, cậu ta có vợ chưa? Loại chuyện phá hoại gia đình người khác chúng ta không được làm" Sở Thanh Diên nghiêm mặt nói.

"Mẹ, anh ấy chưa lập gia đình." Tô Lam vội vàng nói.

"Vậy thì tốt rồi, tốt rồi." Sở Thanh Diên gật đầu.

"À phải rồi, chiếc xe đó của cậu ta bao nhiêu tiền đấy?" Sở Thanh Diên nhìn chiếc xe Quan Khởi Kỳ lái đến đây đang đậu phía bên ngoài cửa sổ.

Tô Lam nhìn chiếc xe Land Rover đồ sộ kia, thuận miệng nói: "Chắc là hơn một trăm vạn ạ."
Nghe thấy vậy, Sở Thanh Diên nhíu mày, bà nói: "Đúng thật là người có tiền mà."
"Hôm nay cậu ta đến đây muốn làm gì? Có phải là muốn kết hôn với con không?" Sở Thanh Diên sau đó lại hỏi.

"Mẹ, chúng con bàn bạc với nhau rồi, cứ nhận giấy chứng nhận trước thôi.

Bây giờ Xuân Xuân còn nhỏ như vậy, làm đám cưới cũng không tiện, còn khiến cho người khác cười chế, hôm nay anh ấy đến để đón con và Xuân Xuân" Tô Lam nghiêm túc nói.

"Hôm nay phải đi rồi sao?" Vừa nhắc đến chuyện phải rời đi, vành mắt Sở Thanh Diễn đỏ lên.

Nhìn thấy dáng vẻ của mẹ mình, Tô Lam đi lên kéo tay mẹ, cô nói: "Mẹ à, những ngày này con với Xuân Xuân ở đây, không chỉ khiến cho mẹ vất vả mà còn gây ra không ít phiền phức cho mẹ, con xin lỗi."
Nghe thấy vậy, Sở Thanh Diên lập tức cau mày, bà nói: "Con là con gái của mẹ, Xuân Xuân là cháu gái của mẹ, xin lỗi cái gì hả.

Chuyện xảy ra vào những ngày này thật sự nhiều quá, mẹ cũng có chút buồn, nhưng mà tất cả đều vì muốn tốt cho con..."
Nói đến đây, Sở Thanh niên nghẹn ngào, Tô Lam vội vàng khuyên nhủ bà.

Nói chuyện mấy phút, Sở Thanh Diên và Tô Lam mới quay lại phòng khách.

Sở Thanh niên rất nghiêm nghị nói với Quan Khởi Kỳ: "Khởi Kỳ à, hôm nay cậu đến đón Lam Lam và Xuân Xuân đi, tôi không có ý kiến.

Nhưng mà nếu như sau này cậu đối xử không tốt với hai đứa nó, tôi sẽ không chấp nhận đâu".

Nghe vậy, Quan Khởi Kỳ lập tức bày tỏ, nói: "Mẹ, mẹ yên tâm, con thương hai mẹ con họ còn không hết, sao có thể đối xử không tốt với họ được ạ?"
"Vậy thì tốt." Sở Thanh Diên gật nhẹ đầu.

Rốt cuộc bà vẫn không nỡ để con gái và Xuân Xuân rời đi.

Ngồi lại thêm nửa tiếng, Sở Thanh Diên mới đồng ý để Quan Khởi Kỳ đưa Tô Lam và Xuân Xuân rời đi.

Quan Khởi Kỳ đặt hết hành lý của Tổ Lam và đồ của Xuân Xuân vào cốp xe, sau đó nhờ chị Vụ bế đứa nhỏ.

Chị Vu đã đợi lâu, từ trên xe đi xuống bế Xuân Xuân lên xe, Quan Khởi Kỳ cũng ngồi lên ghế lải chờ đợi.

Trong phút chốc, rất nhiều người trong tòa nhà dân cư cũ này đều lén nhìn chiếc xe Land Rover xa hoa bên ngoài cửa sổ nhà mình.

Lúc Tô Lam muốn lên xe, Sở Thanh Diên kéo cô lại, bà nhỏ giọng nói: "Lam Lam, dù sao con với Yên Yên cũng là chị em ruột, chuyện lần.

trước xảy ra vô cùng khó chịu.

Mặc kệ là ai đúng ai sai, nhưng các con đều là thịt từ trên người mẹ rơi ra, mẹ đều thương yêu cả hai như nhau.

Con là chị, con nhường em mình một chút, mấy ngày nữa con chủ động liên lạc với nó, đừng để tình chị em lạnh nhạt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui