Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi


Nhìn thấy dáng vẻ ngạc nhiên của Tô Lam, Quan Khởi Kỳ nghiêm túc nhìn Tô Lam một cái, sau đó cười nói: "Anh nghĩ sang năm chúng ta kết hôn luôn nhé?"
Tô Lam hoàn toàn không có chuẩn bị gì, kết hôn? Bọn họ cũng chỉ mới sống chung được hơn nửa tháng mà thôi, sang năm kết hôn có phải hơi sớm rồi không? Nhưng nếu cô quả quyết từ chối lại sợ Quan Khởi Kỳ sẽ để ý.

Advertisement Vậy nên Tô Lam suy nghĩ một lát mới cười nói: "Khởi Kỳ, sang năm kết hôn liệu có gấp gáp quá không?"
"Em không cần lo chuyện gấp gáp, anh sẽ mời công ty tổ chức hôn lễ đến chuẩn bị, không cần em phải nhọc lòng chút nào, em chỉ cần thử váy cưới là được, bởi vì hàng năm khi qua Tết Nguyên Tiêu thị văn phòng luật sẽ tiến vào trạng thái làm việc, đến lúc đó anh cũng không có thời gian dẫn em đi nghỉ phép, do đó anh nghĩ sang năm tốt nhất là chúng ta tổ chức hôn lễ trước Tết Nguyên Tiêu, sau đó anh sẽ dẫn em và Xuân Xuân, đương nhiên còn cả chị Vụ đi Thái Lan chơi một chuyến, sau khi về chúng ta sẽ chính thức đi vào trạng thái sinh hoạt, em thấy thế nào?" Quan Khởi Kỳ cười nói.

Nghe thấy anh ấy đã nghĩ xong hết mọi chuyện, Tô Lam có chút khó mà từ chối, cô nhíu mày lại, đang không biết nên nói gì để từ chối.

Quan Khởi Kỳ lại nói tiếp: "Em yên tâm, nếu như em cảm thấy quá gấp gáp thì anh cũng sẽ không miễn cưỡng em, vậy thì qua một thời gian nữa rồi nói?"
Advertisement Thấy anh ân cần như vậy, Tô Lam bèn cười nói: "Em chỉ nghĩ là em chưa chuẩn bị tâm lý chút nào, không bằng đợi đến kỳ nghỉ mùng một tháng năm rồi nói sau nhé."
"Được, nghe em" Quan Khởi Kỳ mỉm cười nói.

"Ừm." Tô Lam mỉm cười gật đầu.

Sắp đến Tết rồi, khắp nơi trên đường phố đều kẹt xe, giao thông có chút tắc nghẽn.

Tô Lam đảo mắt nhìn dòng xe cộ ở ngoài cửa sổ, trong lòng hơi thấp thỏm.

Cô sắp kết hôn với Quan Khởi Kỳ thật ư? Sau đó nắm tay cùng anh ấy trải qua cả một đời? Nghĩ tới đây, trong lòng cô không khỏi có chút hoang mang.

Cô biết chắc chắn không phải cô mắc chứng sợ hãi trước hôn nhân, đây cũng không phải lần đầu tiên cô kết hôn, hơn nữa cảm xúc của cô không nhạy cảm như vậy, cô hoàn toàn không phải là một người gặp sao yên vậy.

Thế nhưng lúc này cô bị làm sao vậy? Không phải trước khi cô xác định quan hệ với Quan Khởi Kỳ đã suy nghĩ kỹ càng rồi sao? Sau này sẽ trải qua cùng Quan Khởi Kỳ, để Xuân Xuân có một gia đình hoàn chỉnh, có lẽ sau đó còn có thể sinh thêm một đứa con với Quan Khởi Kỳ.

Ngay tại lúc Tô Lam đang suy nghĩ lung tung, Quan Khởi Kỳ chậm rãi dừng xe
trước tòa chung cư nhà mẹ đẻ của Tô Lam.

"Đến rồi." Quan Khởi Kỳ nói một câu.

Lúc này, Tô Lam mới tỉnh táo lại, sau đó nhanh chóng xuống xe, xách lấy những cái túi ở chỗ ngồi phía sau rồi sóng vai cùng Quan Khởi Kỳ bước vào hành lang.

Cốc cốc...!Cốc cốc...!
Sau khi cửa bị gõ hai tiếng, bên trong đã vang lên tiếng Sở Thanh niên đi ra mở cửa: "Đến rồi à!"
Sở Thanh niên mở cửa ra, Quan Khởi Kỳ gọi một tiếng ngọt ngào trước: "Mẹ!"
"Khởi Kỳ tới rồi à." Nhìn thấy Quan Khởi Kỳ, Sở Thanh Diện cực kỳ vui vẻ.

"Mẹ, Khởi Kỳ đến tặng quà Tết cho mẹ đây." Tô Lam đứng ở phía sau cười nói.

"Lại tốn tiền rồi, mau vào đi!" Sở Thanh Diên xoay người nhường lối đi, Quan Khởi Kỳ và Tô Lam một trước một sau đi vào.

"Mẹ, Khởi Kỳ mua cho mẹ áo khoác lông cừu và cả dây chuyền vàng, mẹ nhìn thử xem có thích không" Tô Lam vừa xách theo túi vừa quay người đi về hướng phòng khách.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui