Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi


"Con hồ ly tinh đúng là không phải hạng tốt lành gì, không phải ở với bố cô...!Tô Mạnh Cương mở ra một công ty bảo hiểm đó sao? Bây giờ hai mẹ con đó nhét hết tiền vào túi mình rồi không làm công ty bảo hiểm nữa, để Tô Mạnh Cương tay trắng ra đi rồi, còn không thì sao ông ta lại không có nhà để về rồi chạy đến tận cửa xin mẹ cô giúp đỡ chứ? Lại nói, mẹ cô cũng là người mềm lòng nữa cơ, thấy ông ta ngồi trước cửa nhà cô suốt mấy ngày mấy đêm, mẹ cô không nỡ nên mới thu nhận ông ta.

Nếu là tôi ấy à, chắc chắn sẽ xách chổi ra đuổi ông ta đi!"
Advertisement Bác Lý nói đến đây vẫn còn giận dữ, bất bình thay.

Mặc dù Tô Lam thấy rất vui sướng vì Tô Mạnh Cường gặp báo ứng như hôm nay nhưng từ tận đáy lòng cũng có phần xót xa.

Lúc ông ta sa cơ lỡ vận thì nghĩ ngay đến mẹ thế mà lúc công danh hiển hách lại may áo cưới cho kẻ khác.

Advertisement "Bác Lý, sao bác lại biết rõ thế?" Tô Lam nhìn bác Lý nghi ngờ, hỏi.

Dù gì bác Lý này cũng ham buôn chuyện, hàng xóm láng giềng không ai là không bị bà ta điểm mặt gọi tên, đương nhiên cũng có lúc là thêm mắm dặm muối vào câu chuyện nên Tô Lam mới có phần nghi ngờ lời bác Lý này nói liệu có phải thật hay không.

Lúc này bác Lý lại nói: "Sao vậy? Cô còn không tin lời tôi nữa à? Nói thật cho cô biết, một cô cháu gái họ hàng xa của tôi làm trong công ty bảo hiểm của Tô Mạnh Cương và con hồ ly tinh đó mà, mấy hôm trước nó chính miệng nói tôi nghe chuyện này đó.

Nó bảo hai mẹ con hồ ly tinh kia chẳng ra cái thá gì, chỉ cho Tô Mạnh Cường có mấy trăm tệ.

Nói sao thì ông ta cũng đã nuôi dưỡng con gái của ả hồ ly tinh đó từ nhỏ đến lớn, thế mà lại đối xử với người ta vậy đấy!"
Nghe vậy, Tô Lam cũng hiểu có lẽ phần lớn những lời bác Lý nói không sai, ngẫm kĩ thì mẹ con Hồ Tinh cũng thất đức thật.

Bây giờ Tô Mạnh Cường đã có tuổi rồi, không còn giá trị lợi dụng nữa, hai mẹ con sau khi trèo lên cao thì đá ông ta đi, ông ta vừa đáng thương vừa đáng giận.

Sau đó, Tô Lam suy nghĩ một lát rồi cười nói: "Bác Lý, bác đã nói mấy chuyện này với mẹ tôi chưa?"
"Tôi nào dám nói với mẹ cô chứ.

Tôi sợ bà ấy không chịu được đả kích."
Bác Lý nhìn Tô Lam nói đầy vẻ thấu hiểu.

Tô Lam lại đáp: "Bác Lý, bác xem, mấy câu này để con gái như tôi nói thì không nên, hay là bác làm người tốt đến cùng đi, nói hết những gì bác biết với mẹ tôi, chứ tôi sợ bà ấy lại bị Tô Mạnh Cương lừa mất.

Chưa biết chừng mấy hôm nữa, á hồ ly tinh gia rớt đài lại chạy về bên Tô Mạnh Cương thì sao, bác nói xem vậy có phải thiết cho mẹ tôi quá hay không?"
Nghe vậy, bác Lý lập tức gật đầu nói: "Đúng, đúng là thế thật.

Chúng ta là hàng xóm bao nhiêu năm rồi, sao tôi để mẹ cô chịu thiệt được chứ.

Giờ tôi sẽ đi nói với mẹ cô ngay, vừa hay Tô Mạnh Cương kia và em gái cô đều không có nhà."
"Phải, phải." Tô Lam sốt sắng gật đầu.

Bác Lý vừa quay lưng định đi lại đột nhiên nhớ ra gì đó, quay ngược lại, cười nói với Tô Lam: "Tôi nói này Tô Lam, em gái cô Tô Yên sao thế? Sao lại đưa con về bên nhà mẹ suốt bao nhiêu vậy chứ? Có phải hai vợ chồng trẻ cãi nhau rồi không?"
Thấy bác Lý lại bắt đầu hóng chuyện, Tô Lam thầm than trong lòng, nhưng vì vẫn phải để bà ta đến nói sự thật với mẹ cô nên cô cũng chỉ đành cười cười hùa theo sự hiếu kỳ của bà ta: "Bác Lý à, hai vợ chồng trẻ ở với nhau có ngày nào không lời qua tiếng lại đâu chứ, bác nói có phải hay không?"
Nghe vậy, bác Lý lập tức gật đầu đáp: "Phải, phải, hai người đầu giường đánh nhau cuối giường làm hòa mà!"
Nói xong, bác Lý mỉm cười quay người đi khỏi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui