Kể từ đó, Tô Lam liều mạng làm việc ở công ty, về nhà chăm Xuân Xuân, nấu cơm giặt đồ, rảnh rỗi còn phải buôn bán online, nói chung cuộc sống vô cùng bận rộn, bận đến nỗi mệt bở hơi tai, mỗi tối bận rộn xong thì eo muốn đứt ra, nhưng nhìn Xuân Xuân đang ngủ say cô lại hài lòng mỉm cười.
Thật ra, chỉ có bản thân cô biết, cô bận rộn đến thở không ra hơi như vậy cũng không có lý do gì cả, cô chỉ là muốn bản thân mình không suy nghĩ lung tung thôi, bởi vì bây giờ suy nghĩ lung tung còn khó chịu hơn sự mệt mỏi mà công việc mang lại.
Advertisement Dự toán của công ty quảng cáo Kinh Thiên diễn ra rất thuận lợi, chớp mắt đã qua một tuần hơn, thêm vài ngày nữa là có thể hoàn thành rồi.
Còn trong thời gian này thì Lam Dịch Bân vô cùng ngoan ngoãn, không có gây rắc rối nào cho cô, hơn nữa rất cố gắng làm việc, Tôn Ngọc Như cũng rất thân thiện, không những không gây rắc rối cho mình mà còn rất hợp tác với công việc của cô.
Advertisement Sáng sớm hôm nay, Tô Lam vừa ngồi vào bàn làm việc, Tôn Ngọc Như đã vội vàng từ bên ngoài đi vào.
“Tô Lam, không xong rồi, tối qua Lam Dịch Bân bị viêm ruột thừa cấp phải làm phẫu thuật ở bệnh viện, anh ta xin nghỉ phép một tuần, chắc là tuần này không đi làm được rồi.” Tôn Ngọc Như đi gấp gáp đi đến trước bàn làm việc của Tô Lam.
Tổ Lam nghe vậy cau mày: “Nhưng tuần sau phải giao dự án cho Kinh Thiên rồi, e là một mình tôi không thể hoàn thành trong ba ngày.”
Tôn Ngọc Như cúi đầu suy nghĩ rồi nói: “Vậy thì cuối tuần cô tăng ca đi, mai sáng tôi phải đi công tác, những người khác trong nhóm đều có việc để làm hết cả rồi, thật sự không cử được người ra giúp cô được, hơn nữa người khác cũng không quen với dự án này.
Muốn quen với tài liệu cũng mất hai ngày, vì thế cho dù có cử người ra giúp cô thì cũng không giúp được gì nhiều, chi bằng cô chịu khó một chút?”
Tôn Ngọc Như dùng giọng thương lượng giải thích với Tô Lam rất lâu, đối với công việc, đương nhiên Tô Lam sẽ không chổi từ, vì thế mới gật đầu nói: “Tôi sẽ cố gắng hoàn thành”
“Tôi biết tác phong làm việc của cô rất tốt mà, vất vả cho cô rồi” Nói xong, Tôn Ngọc Như mãn nguyện gật đầu rồi quay lưng đi về văn phòng mình.
Hôm nay vừa khéo lại là cuối tuần, Tô Lam gọi cho chị Hồng, nhờ chị ấy chăm sóc Xuân Xuân và Minh An giúp mình, mấy ngày này cô bắt buộc phải làm việc thâu đêm.
Nửa đêm, Tô Lam còn ngồi dưới đèn nghiêm túc làm việc.
Nửa đêm Kiều Tâm thức dậy đi vệ sinh, nhìn thấy bộ dạng chăm chú làm việc của Tô Lam mà than thở: “Chị hai ơi không cần liều mạng làm việc đến vậy chứ?”
“Tớ buộc phải tận dụng thời gian cuối tuần để hoàn thành dự án, thứ hai phải giao rồi” Tô Lam vẫn cúi đầu nói.
Kiều Tâm thấy vậy cau mày: “Tiếc là sáng sớm ngày mai tớ phải ra ngoài làm việc, nếu không tớ có thể giúp cậu rồi.”
“Đừng ngốc nữa, cậu không quen với dự án này, không có manh mối, mau đi ngủ đi.”
Kiều Tâm xoa đầu quay đi, rồi đột nhiên quay lại nói: “Cậu nói có khi nào tên Lam Dịch Bân kia cố ý chỉnh cậu không?”
“Ý gì đây?” Nghe vậy, Tô Lam ngẩng đầu.
“Cậu nghĩ xem, không sớm không muộn lại đúng vào lúc này mà viêm dạ dày, tớ thấy chắc chắn là có mờ ám!” Kiều Tâm nói.
Tô Lam cúi đầu suy nghĩ rồi cảm thấy có gì không đúng, nhưng lại nói không được là điều gì, bây giờ cô đã nhận công việc rồi, hơn nữa sáng mai Tôn Ngọc Như còn phải đi công tác, cho dù tình hình như thế nào thì cô cũng phải hoàn thành dự án này.
Vì vậy, Tô Lam đáp: “Bây giờ nghĩ thì cũng không có ích gì, Lam Dịch Bân đã xin nghỉ rồi, nếu như thứ hai không giao được dự án, tất cả trách nhiệm đều sẽ đổ hết lên đầu tớ, bây giờ nên nghĩ cách để hoàn thành dự án mới là chuyện quan trọng nhất.”
Nói xong, cô cúi đầu tiếp tục làm việc.