Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi


Tô Lam nghe vậy thì đột nhiên có thiện cảm với Khương Tố Quyên.

Tô Lam tường tận quan sát Khương Tố Quyên, chỉ thấy đầu cô ta không cao, da cũng không trắng lắm, thân hình thì có thể nói là rất thon thả, là một cô gái mảnh mai nhưng cô ta có một đôi mắt trong veo và một chiếc mũi cao rất cá tính.

Hình như cô gái này không trang điểm, cả người trên dưới không có một món trang sức nào, không thể tìm thấy hai chữ diêm dúa nào trên người cô ta, hơn nữa có thể dùng dùng từ sạch sẽ để hình dung, nhất là bím tóc đen dài phía sau đầu đầy sức sống.

Lúc này, Khương Tố Quyên cầm một chai nước, mở nắp đưa trước mặt Chi Chi đang khóc thút thít trong lòng Tử Yên, nói một câu thông cảm: “Em gái nhỏ, uống chút nước đi, khóc khàn cả cổ rồi!”
Chi Chi vẫn chưa hiểu chuyện, nhìn chăm chú vào Khương Tố Quyên rồi giơ tay muốn nhận chai nước đó.

Nhưng Tô Yên nhanh hơn một bước, giơ tay hất chai nước trong tay Khương Tố Quyên xuống đất.

Lúc đầu, Tô Yên điên lên chỉ vào Khương Tố Quyên nói: “Cô bớt giả bộ đi, ai biết được cô có bỏ thuốc độc vào nước muốn hại chết con gái tôi không?”
Khương Tố Quyên tức đến đỏ mặt: “Cô đừng ngậm máu phun người, biết bao con mắt của mọi người nhìn vào, chai nước này là tôi mới mở.


“Cô làm gì có lòng tốt vậy chứ, bây giờ cô phải trông con gái tôi chết mới đúng, như vậy Trịnh Hạo mới ly hôn với tôi, cô mới được lên chức!” Tô Yên cãi bừa.

Lúc này, Khương Tố Quyên định tiếp tục cãi với cô ấy nhưng suy nghĩ rồi đột nhiên mím môi cười, nói: “Tô Yên, tôi có thể nói cho cô biết, Khương Tố Quyên tôi trước giờ làm gì cũng sẽ không che giấu, bây giờ tôi và Trịnh Hạo ở bên nhau thì sao? Cho dù hai người không ly hôn, tôi cũng sẽ không quan tâm, tôi yêu anh ấy, ở bên anh ấy không cần danh phận, cô có thể không ly hôn, tôi cũng sẽ không ép Trịnh Hạo ly hôn với cô, cô cứ giữ cái danh phận này đến cuối đời đi!”
Lần này Tô Yên đã gặp đối thủ mạnh rồi, Tô Yên thấy mắng hay cãi cũng không thắng được cô ta thì giở giọng uy hiếp: “Cô đúng là không có chút liêm sỉ nào.

Được! Tôi đi tìm chủ của mấy người, xem xem cô còn làm việc ở đây được không?”
Ai mà ngờ, Khương Tố Quyên lập tức cởi bộ đồng phục trên người mình xuống, ném thẳng lên quầy lễ tân, nói: “Vừa hay, tôi cũng không muốn làm việc ở đây lâu rồi, cô cứ đi tìm đi!”
Lúc này, Tô Yên đã tức điên lên, xoay người nhìn thấy Tô Mạnh Cương thì nhét Chi Chi vào lòng ông ta, sau đó lập tức xông đến Khương Tố Quyên: “Con đ*, tôi liều với cô!”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui